THỦY HỬ - Trang 648

- Người anh em ông ta là Thiết Phiến Tử Tống Thanh, có đưa gia thư cho tôi để tìm
đến ông ta.
Tống Giang nghe nói cả mừng, liền vội chạy đến, ôm lấy chàng kia mà nói lên rằng:
- Thế mới biết "Hữu duyên nghìn dặm cũng gần, vô duyên giáp mặt khó phần gặp
nhau", chẳng giấu gì, chính tôi là Hắc Tam Lang Tống Giang đây.
Anh chàng ngây người, nhìn kỹ Tống Giang một lượt rồi thụp xuống lạy mà nói
rằng:
- Nếu vậy thì may quá! Trời xanh xui khiến được gặp Ca Ca, bằng không thì tiểu đệ
lại phải đến Khổng Thái Công một phen chung quy vô ích.
Tống Giang kéo chàng kia vào trong mà hỏi rằng:
- Ở nhà tôi lâu nay có việc gì không?
Chàng kia ung dung đáp rằng:
- Dám bẩm Ca Ca, tôi họ Thạch tên Dũng, người phủ Đại Danh, bình sinh thích
đánh bạc nên họ thường gọi là Thạch Tướng Quân. Sau nhân trong đám bạc mà
đánh chết người, phải trốn sang Sài Đại Quan Nhân để ở. Xưa nay thường nghe
tiếng Ca Ca, bèn đến huyện Vận Thành để tìm, dè đâu Ca Ca bận việc đi vắng, duy
có Tứ Lang ở nhà, Tứ Lang thấy đệ thăm hỏi ân cầm, liền mách cho chỗ Ca Ca ở tại
nhà Khổng Thái Công bên núi Bạch Hổ và có gửi bức thư cho đệ mang đến đây.
Tống Giang nghe nói, trong bụng hơi ngờ ngợ, hỏi Thạch Dũng rằng:
- Khi bác quan nhà tôi, ở đấy mấy ngày? Có gặp phụ thân tôi không?
- Tôi chỉ ở đó một tối rồi đi ngay, không thấy Thái Công đâu cả.
Tống Giang lại nói chuyện nhập đảng ở Lương Sơn cho Thạch Dũng nghe. Thạch
Dũng nói rằng:
- Tôi vẫn biết tiếng Ca Ca là người trọng nghĩa khinh tài, vậy phen này Ca Ca lên ở
Lương Sơn, tất nhiên cũng cho tiểu đệ đi theo.
- Cái đó có khó gì, hãy ngồi đây chơi nói chuyện một lúc đã.
Nói đoạn liền trỏ Yến Thuận cho Thạch Dũng biết rồi gọi tửu bảo đem rượu lên.
Thạch Dũng đứng dậy mở gói hành lý, đưa bức gia thư cho Tống Giang.
Tống Giang tiếp lấy bức thư, nom ngoài phong bì không thấy có hai chữ Bình An,
trong lòng càng lấy làm ngờ vực, vội mở ngay phong thư ra để đọc. Chàng lược
xem bức thư, thấy viết mấy chữ: "Thân phụ bị bệnh, tạ thế đầu tháng giêng năm
nay, hiện còn đình cữu trong nhà, chỉ đợi Ca Ca về, sẽ làm lễ an táng. Vậy Ca Ca
sớm liệu trở về, chớ để em mong, lỡ việc. Em khấp huyết bái thư!” Tống Giang đọc
xong ngã ngất người ra rồi ôm bụng mà kêu lên rằng:
- Thằng con bất hiếu này làm nên những tội ác dở dang, để đến nỗi cha già bị chết,
không được trọn đạo làm con, như thế có khác gì giống súc sinh kia nữa?”
Nói đoạn đập đầu vào vách mà khóc to lên. Yến Thuận, Thạch Dũng vội vàng chạy
đến ôm lấy Tống Giang, Tống Giang khóc lóc hôn mê hồi lâu mới tỉnh, liền bảo
Yến Thuận, Thạch Dũng rằng:
- Tôi đây không phải có bạc tình các anh em, song trước đây tấc lòng chỉ vương vất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.