THỦY HỬ - Trang 789

Tống Giang cúi lạy vâng lời, Nương Nương lại phán rằng:
- Đức Ngọc Hoàng nhận thấy Tinh Chủ chưa dứt lòng ma, chưa tu trọn Đạo, nên
tạm phạt xuống nơi trần thế, không bao lâu lại được trở về Tiên Cung. Vậy Tinh
Chủ chớ nên đổi dạ thay lòng mà lỡ ra tội xuống Phong Đô thì ta đây cũng khó lòng
cứu nổi. Ba cuốn sách này phải xem cho kỹ mà thuộc cho kỹ, chỉ nên cùng với sao
Thiên Cơ mà xem, còn không thể cho người nào khác xem được. Khi công việc
xong tất phải đốt đi, chớ để làm chi ở nơi trần thế, ngững lời ta dặn, phải nhớ chớ
quên. Hiện nay tiên phàm đôi ngả không thể ở lâu, vận ngươi nên mau mau trở về
rồi sau đây lầu ngọc cửa vàng, tất lại có phần hậu hội.
Nói đoạn sai Đồng Nữ kíp dẫn Tống Giang về, Tống Giang lạy Nương Nương rồi
theo chân lũ Thanh Y Nữ Đồng mà đi ra ngoài điện.
Khi đi qua cửa chấn song, ra đến bên cầu đá, Thanh Y bảo với Tống Giang rằng:
- Vừa rồi Tinh Chủ bị cơn nguy hiểm, nếu không có Nương Nương bảo hộ thì tất là
bị bắt. Sáng ngày mai thì Tinh Chủ khắc được thoát nạn ấy ngay. Kìa Tinh Chủ nom
dưới cầu có hai con Rồng đùa giỡn với nhau kìa.
Tống Giang đứng tựa lan can, quay xuống khe xem, quả thấy hai con Rồng đương
lượn đùa dưới nước, rất là lạ mắt xưa nay. Chàng đương xem ngắn ngẩn ngơ, bỗng
bị Thanh Y đẩy ngã xuống nước rồi kêu lên một tiếng, đập đầu phải cạnh bàn thờ
mà mở mắt ra nom thì là giấc mộng.
Bấy giờ Tống Giang ngó cổ nom ra. Thấy bóng trăng đương sáng, trời đêm chừng
canh ba, bàn tay chàng vẫn có ba hạt táo mà trong bọc cũng có ba quyển Thiên Thư,
mùi rượu thơm tho vẫn còn trong miệng, thực là một sự quái kỳ, không biết ra sâo
mà đoán được?
Chàng nghĩ quanh nghĩ quẩn một mình:
- Rõ là mộng mà không phải mộng, những lời dặn dò vẫn nhớ không quên, Thiên
Thư còn đây, hột táo còn đó, sao lại cho là mộng được! Nếu không phải là mộng thì
rõ ràng ta vẫn ở đây sao lại thấy cung điện lâu đài như thế? Cái đó chẳng hay thần
thánh thiêng liêng mà ứng hiện cho ta được biết đấy chăng?
Nghĩ đoạn liền mở màn cho sáng để xem thì thấy trên ngai Cửu Long có một bức
tượng Nương Nương không khác cho người lúc nẫy. Chàng lại tưởng tượng:
- Nương Nương gọi ta là Tinh Chủ, có lẽ kiếp trước ta cũng không tầm thường hẳn?
Ba quyển Thiên Thư cho ta, tất là có dụng mà những lời dặn bảo ta vẫn nhớ không
quên. Thanh Y Nữ Đồng lại bảo ta là sáng mai thoát nạn, vậy bây giờ sắp sáng, ta
thử đi ra xem sao?
Chàng nghĩ vậy liền vớ lấy thanh gậy, rũ sạch áo xống rồi nhẩy xuống điện đi theo
lối tả lang mà ra ngoài cửa miếu. Bấy giờ ngẩn nom thấy có biển để khắc bốn chữ
vàng "Miếu Bà Huyền Nữ" thì giơ tay lên trán mà rằng:
- Té ra là miếu Cửu Thiên Huyền Nữ Nương Nương ở đây. Người đã truyền cho ta
ba cuốn Thiên Thư mà cứu được tính mệnh cho ta, sau này, dù có mở mặt với đời,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.