THỦY HỬ - Trang 79

LỖ ĐẠT

Bọn người đứng xem thấy vậy đều tránh gạt đi mất, còn Lý Trung thấy Đề Hạt ra
dáng hung tợn thì cũng hơi có ý giận, song không dám nói ra, chỉ cười gượng nói
rằng:
- Đề Hạt nóng tính quá.
Đoạn rồi thu thập thuốc men gói gấp gửi để một nơi cẩn thận mà cùng với Lỗ Đề
Hạt và Sử Tiến, đến phố Châu Kiều. Khi tới nơi Lỗ Đề Hạt đưa vào nhà tửu điếm
họ Phan là một hàng rượu có tiếng ở đó, tìm một gian sạch sẽ để cùng ngồi.
Lỗ Đề Hạt ngồi chủ vị, Lý Trung ngồi đối diện, còn Sử Tiến thì ngồi vai dưới, tên
tửu bảo trông thấy bọn khách Đề Hạt tới nơi thì vội vội vàng vàng đến bẩm rằng:
- Kính chào đề Hạt, dùng bao nhiêu rượu?
Lỗ Đạt nói:
- Hãy lấy bốn chai rượu và các rau quả đến đây!
Tửu bảo lại hỏi:
- Các quan xơi cơm gì?
Lỗ Đạt gắt mà rằng:
- Hỏi gì lắm thế? Có thì cứ mang đây, ăn rồi ta trả tiền chứ sao mày lắm điều quá.
Tửu bảo cúi cổ đi ra, một lát đem rượu thịt bày la liệt trên bàn rồi ba người cùng
nhau đánh chén, rượu được vài tuần, ai nấy có vẻ chếch choáng hơi men, bây giờ
mới giở các món côn quyền ra khoe lẫn với nhau rất là đắc chí.
Bỗng đâu bên kia vách, ở gần bàn rượu có tiếng người rền rỉ khóc than, Lỗ Đề Hạt
nghe thấy lấy làm bực mình, liền cầm ngay chén rượu còn đang uống mà vất xuống
sàn gác, đánh soảng một cái. Tửu bảo nghe tiếng vội vang chạy đến, nom thấy Đề
Hạt có ý hầm hầm giận dữ thì đem giọng ngọt mà hỏi rằng:
- Quan muốn truyền mua thức gì, để nhà hàng tôi đem đến.
Lỗ Đạt quát lên rằng:
- Ta muốn thức gì? Ngươi không biết ta hay sao? Sao dám cho đứa nào đến bên kia
khóc lóc làm nhiễu cả cuộc rượu anh em ta thế? Xưa nay ta có thiếu tiền không?
Tửu bảo vội lễ phép nói rằng:
- Chúng tôi đâu dám xuôi ai đến đây khóc, để quấy nhiễu đến tai ngài, đây chẳng
qua là hai cha con đứa hát bên kia, nó không biết có ngài ở đây, cho nên nó thở than
khóc lóc với nhau, xin ngài tha lỗi cho.
Lỗ Đề Hạt trừng mắt nói:
- Nói làm gì quái lạ thế? Bây gọi nó sang đây ta xem.
Tửu bảo vâng lời đi, một lát đã thấy dẫn một người con gái chừng 18- 19 tuổi đi
theo một ông lão già vào trạc 60 tuổi, tay cầm bộ phách, cùng đến đó. Người con
gái trông cũng tầm thường không lấy gì nhan sắc cho lắm, khi đến trước mặt Đề Hạt
thì lấy tay lau nước mắt rồi cúi chào Vạn Phúc; Đề Hạt hỏi:
- Bây người ở đâu làm gì ở đây khóc lóc như thế? Người con gái nói:
- Bẩm ngài, nguyên chúng tôi là người ở Đông Kinh theo cha mẹ sang Vị Châu để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.