THỦY HỬ - Trang 809

LÝ ĐẠT

Bấy giờ Lý Đạt căm giận Lý Quỳ, vội vàng đến báo với tài chủ, đem mấy tên trang
khách về nhà để bắt. Khi về tới nơi, thấy Lý Quỳ cùng mẹ đều mất cả, duy còn có
đỉnh bạc để chơ vơ ở giữa giường, Lý Đạt liền tự nghĩ một mình rằng: Thằng này để
bạc đây rồi cõng mẹ đi, tất có bọn Lương Sơn Bạc đến đây bàn với hắn, nếu bây giờ
ta đuổi thì không khéo bị nguy chứ chẳng chơi. Thôi, nếu mà nó mang mẹ đi, chắc
cũng được là khoái hoạt, không cần gì mà phải đuổi theo cho bận.
Chàng nghĩ vậy, liền bảo với đám trang khách rằng:
- Thiết Ngưu nó cõng mẹ tôi đi, không biết rằng đi vào lối nào? Ở đây đường ngang
ngõ tắt cũng nhiều, khó lòng mà tìm được hắn, thôi đành mặc thây hắn là xong.
Bọn trang khách thấy Lý Đạt nói vậy thì cũng lảng vảng quanh quẩn một lúc rồi kéo
nhau đi cả.
Nói về Lý Quỳ một mình cõng mẹ ra đi, trong bụng còn e sợ Lý Đạt đuổi theo,
chàng bèn lặn lội lần theo những đường hẻo lánh trong non mà không dám thò ra lối
rộng. Chàng đi mãi đến tối, mới tới núi Nghi Lĩnh, xung quanh không xó nóc nhà
nào ở đó, đành phải cõng mẹ đi sang bên kia núi, để tìm nơi ngủ trọ.
Bấy giờ trăng sao vằng vặc phong cảnh vắng teo, người mẹ thì hai mắt mù lòa,
không biết rằng trời đã tối khi Lý Quỳ cõng mẹ đến sườn núi, người mẹ bảo với Lý
Quỳ rằng:
- Con ơi! Con kiếm cho mẹ hớp nước để mẹ uống.
- Thưa mẹ, để qua núi này tìm nhà trọ rồi ăn uống một thể.
- Khốn nạn! Trưa hôm nay mẹ đã ăn cơm khô, bây giờ khát lắm, không chịu được
con ạ!
- Vâng, con cũng khát cháy cả cổ đây, nhưng cũng đợi qua núi thì mới có nước
được.
Người mẹ lại kêu rằng:
- Ta chết khát mất con a, con cứu cho mẹ với.
Lý Quỳ lại kêu lên rằng:
- Con cũng mệt lắm rồi, biết làm thế nào được?
Nói đoạn lại mãi miết mà cõng mẹ đi lên. Khi lên đến đỉnh núi, thấy bên cạnh cây
thông có một phiến đá xanh rất lớn, chàng liền đặt mẹ xuống đó rồi để thanh đao
vào một bên mà dặn mẹ rằng:
- Mẹ dầu lòng ngồi đây một lát, để con đi kiếm nước về mẹ xơi.
Đoạn rồi quay ra nghe thấy xa xa có tiếng suối chảy róc ra róc rách, chàng bèn lần
hết chân núi nọ, đến chân núi kia, tìm đến bên khe mà uống nước. Chàng vốc uống
xong rồi, không biết làm cách thế nào, để đem nước về cho mẹ uống. Chợt đứng lên
trông trước trông sau, thấy gần đấy có một tòa miếu nhỏ, chàng liền víu cây vạch lá
để đi tìm đồ múc nước. Khi lên tới nơi, mở cửa ra xem thì nhận ra là tòa miếu Đại
Thánh Tứ Châu, trước cửa có một cái lư hương bằng đá để đó.
Lý Quỳ chạy đến đấy nhắc lên thì thấy nặng trĩu không nhắc lên được. Chàng cúi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.