THỦY HỬ - Trang 93

TRIỆU VIÊN NGOẠI

Triệu Viên Ngoại cả mừng, hỏi thăm về việc đánh chết Trịnh Đồ rồi lại kể các nghề
côn kiếm, trò chuyện chè rượu, mãi đến nửa đêm mới tan. Sáng hôm sau Triệu Viên
Ngoại dậy sớm nói với Lỗ Đạt rằng:
- Ở đây tai mắt rất nhiều có khi không tiện, vậy xin đón Đề Hạt về ở trong nhà tôi ít
bữa, có lẽ cẩn thận hơn.
- Nhà Viên Ngoại có gần đây không?
- Chỗ tôi ở là Thất Bảo Sơn, cách đây 10 dặm đường.
- Nếu vậy thì tiện lắm.
Triệu Viên Ngoại liền sai người về lấy thêm con ngựa nữa, để mời Lỗ Đạt đi. Trưa
hôm ấy có ngựa tới nơi, Viên Ngoại sai người nhà mang khăn gói của Lỗ Đạt rồi hai
người từ giã bố con Kim Lão mà lên ngựa ra về. Khi tới nơi Triệu Viên Ngoại cùng
Lỗ Đạt xuống ngựa rồi dắt tay mời vào thảo đường, nhất diện sai người làm cơm
thiết đãi. Lỗ Đạt ở đó được dăm bảy ngày, một hôm cùng với Triệu Viên Ngoại
đang ngồi ở thư viện, nói chuyện với nhau thì bỗng thấy Kim Lão đến chơi. Kim
Lão có dáng cấp bách, nhằm lúc vắng người mà nói rằng:
- Dám thưa ân nhân, hôm nọ ân nhân qua đến nhà tôi, vì Triệu Viên Ngoại không
biết đầu đuôi, vội đem người nhà đến toan vây bắt làm ồn ào cho phố xá ai cũng có
lòng ngờ vực, cho nên đến hôm qua có mấy tên công sai lảng vảng dò la xem chừng
khẩn lắm, vì sợ khi họ biết ngài ở đây mà đến bắt thì không tiện cho ân nhân. Lỗ
Đạt nói:
- Nếu vậy thì tôi xin đi chỗ khác cho rảnh.
Viên Ngoại có dáng ân cần mà nói:
- Bây giờ giữ Đề Hạt ở đây cũng e có điều không tiện thực, song nếu cho ngài đi thì
chúng tôi lại càng không phải lắm, vậy tôi có một kế này, có thể tạm yên mà lánh
nạn được, nhưng chẳng hay Đề Hạt có ưng ý hay không?
- Tôi bây giờ đang lúc tội nợ đến nơi, nếu lại được chỗ yên thân thì còn gì mà
không ưng ý?
- Nếu như vậy thì hay lắm, cách đây vào khoảng 30 dặm, có một tòa núi gọi là Ngũ
Đài Sơn, trong có viện Văn Thù tức là chùa Đạo Tràng Văn Thù Bồ Tát, có năm
bảy trăm vị sư tu hành ở đó. Trước đây các cụ tôi bỏ tiền ra tu bổ chùa ấy, công đức
rất to mà sư cụ chùa ấy ở đây là Trí Chân Trưởng Giả, lại chính là anh em thân thích
với tôi, vậy nếu Đề Hạt có bằng lòng sang ấy mà cắt tóc đi tu thì bao nhiêu phí tổn
chi tiêu, tôi xin chịu tất. Lỗ Đạt nghĩ một lúc rồi nói:
- Bây giờ tôi cũng không biết đi đâu cho được, vậy đành phải theo kế ấy là hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.