THỦY TINH TRONG SUỐT. - Trang 101

học thêm ở trường buổi chiều và buổi tối. Em sẽ nấu cơm trước… Anh cứ
ăn, đừng đợi nhé!”.
Lưu Băng ngẩn lên nhìn cô, cất giọng lạnh lùng: “Sao em nói dối anh? Có
chuyện gì phải không?”.
Hiểu Khê vội vã thanh minh: “Thật mà, không tin, anh cứ hỏi Tiểu Tuyền.
Em đi học thêm cùng cô ấy”. Rồi cô vội vã gắp thức ăn vào bát của Lưu
Băng, giục giã: “Ăn đi anh, ăn nhanh cho nóng. Mất công em làm đồ ăn”.
Thấy Lưu Băng bưng bát cơm lên, Hiểu Khê thầm thở phào. May quá, đã
đánh trống lảng được.
oOo
“Minh Hiểu Khê, bàn số 10!”.
“Dạ!”. Hiểu Khê dạ ran, bưng khay đồ ăn ra bàn số 10, nở nụ cười tươi như
hoa. Rồi cô đặt đĩa sườn thơm nức mũi xuống bàn, lễ độ nói với khách:
“Món sườn đã có ạ. Xin mời quý khách thưởng thức. Chúc quý khách có
một buổi tối ngon miệng”.
Cô khách hàng cũng cười lại với Hiểu Khê và nói với bạn trai: “Cô nhân
viên này lịch sự thật, lại rất biết ăn nói, thích ghê”.
Thấy bạn gái vui vẻ, chàng trai liền rút tiền ra boa cho Hiểu Khê: “Cám ơn
cô nhé!”. Hiểu Khê nhún mình cảm ơn rồi cầm tiền đi vào quầy.
Các nhân viên phục vụ khác đều trầm trồ ngưỡng mộ Hiểu Khê. “Lạ thật,
Hiểu Khê giỏi thật đấy, lần nào bê đồ ăn ra cũng có tiền boa. Chị đã nói
những gì?”.
Hiểu Khê cười cười: “Bí mật nghề nghiệp… thật ra, cũng không có gì đặc
biệt đâu. Chỉ cần mình tinh ý, lựa vài câu vừa ý khách là được thưởng
thôi”.
Một cô phục vụ khác phản đối: “Vô lý, sao tôi cũng dùng cách đó nhưng
không hiệu quả?”.
Hiểu Khê kiên nhẫn truyền “bí quyết”: “Tất cả do biểu hiện của mình thôi.
Tại mọi người cười chưa đủ độ thuyết phục. Nụ cười chưa đủ chân thực,
khách sao, khiến khách hàng cho rằng chị cười chỉ vì muốn lấy tiền của
họ… tất yếu sẽ không đạt hiệu quả. Muốn khách hàng vui, nụ cười phải
xuất phát từ tấm lòng”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.