THỦY TINH TRONG SUỐT. - Trang 117

Hiểu Khê cười sung sướng, đúng là càng ngày càng thấy Lưu Băng quan
tâm và chăm sóc cô.
Lưu Băng cười, cốc vào đầu cô, nói: “Hừm, chắc em cố tình để anh phải
chăm sóc phải không?”.
Hiểu Khê kêu la oai oái: “Làm gì có chuyện đó, anh thật khéo tưởng
tượng”.
Lưu Băng cười cười: “Thế sao em cứ rình rập nhìn trộm anh thế? Thật mờ
ám”.
Hiểu Khê cười đau khổ: “Trời ạ, nhìn mà cũng bị nghĩ là mờ ám. Thôi, có
nghe em kể không đây. Cha em kinh doanh trong võ quán Trường Thắng.
Mục tiêu của em là giúp cho phát triển võ quán hùng mạnh, mở khắp các
chi nhánh trên thế giới để truyền bá tinh hoa của võ thuật Trung Hoa. Vì
thế em quyết định học ngành quản trị doanh nghiệp”.
Lưu Băng gật gù: “Em nghĩ được như vậy thì rất hay”.
Hiểu Khê liếc nhìn Lưu Băng, thấy mặt anh vui vẻ thì rất mừng: “Hôm nay
em nói chuyện với anh Hạo Nam, được biết tập đoàn Đông Thị đang thiếu
một cô tạp vụ. Em quyết định nhân cơ hội này thâm nhập vào tìm hiểu về
thương trường”.
Lưu Băng nhìn Hiểu Khê đầy nghi ngờ: “Em nói loanh quanh nãy giờ chỉ
vì muốn đi làm phải không?”.
Hiểu Khê lắc đầu: “Không phải, em chỉ muốn tranh thủ để học hỏi kinh
nghiệm thôi”.
Lưu Băng giọng đã hơi bực bực: “Làm tạp vụ thì học được kinh nghiệm gì?
Vớ vẩn”.
Hiểu Khê cãi: “Không đúng, trong quá trình làm việc thì tất có kinh
nghiệm”. Cô kéo tay anh nằn nì: “Đi mà anh, anh đồng ý nhé. Em thật sự
rất muốn làm. Băng ơi, anh gật đầu đi mà”.
Lưu Băng xúc động, mặt đỏ ửng, ôm chầm lấy Hiểu Khê, nói: “Băng… em
gọi như vậy, nghe rất hay”.
Hiểu Khê toét miệng ra cười, cảm giác thật hạnh phúc. Đôi môi ngọt ngào
của Lưu Băng lại cúi xuống tìm môi cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.