THỦY TINH TRONG SUỐT. - Trang 115

phải không? Em biết cả anh và Lưu Băng đều rất lo lắng… Em rất muốn
nói thật, nhưng lại không thể. Không phải em đi chơi, cũng không phải
không muốn về nhà… Em không muốn nói dối anh. Em đã đi làm thuê…
vì hết tiền rồi… Em không thể để Lưu Băng biết… Anh ấy sẽ buồn lắm…
Nhưng không có tiền thì sống thế nào… cũng không thể xin gia đình…
Lưu Băng không thể về nhà, cũng không thể vay mượn ai… Chỉ có cách đi
làm… Nhưng nếu cứ kéo dài thế này… Lưu Băng sẽ biết… Em chết mất…
Làm sao bây giờ?”.
Tiếng nhạc ngừng hẳn.
Giản Triệt nhìn cô rất thông cảm rồi kéo bàn tay cô lại, hỏi: “Em có biết
anh còn là thầy bói không? Anh xem tay rất chính xác đấy, để anh xem thử
chuyện của em sẽ ra sao”.
Hiểu Khê ngạc nhiên reo lên: “Anh lắm tài quá nhỉ? Nào, xem cho em đi”.
Giản Triệt chăm chú ngắm bàn tay của Hiểu Khê hồi lâu rồi phán luôn một
câu xanh rời: “ Đừng lo, số em may lắm, hai ngày nữa, nỗi lo của em sẽ tự
khắc hóa giải”.
Hiểu Khê sung sướng nhảy cẫng lên: “May quá! Hay quá!”, chợt cô ngừng
lại, ngờ vực: “Anh có lừa em không đấy? Anh nói thật chứ?”.
Giản Triệt cười nói: “Sao? Không tin phải không? Vậy lần sau đừng hỏi
nhé”.
Hiểu Khê gật đầu lia lịa, “Tin, em tin mà”, rồi ra sức bắt tay anh, “Cám ơn
anh, cám ơn anh nhiều”.
Đông Hạo Nam chau mày hỏi Hiểu Khê: “Giám đốc nhà hàng báo cáo lại,
em không chịu đến làm ba ngày nay. Có chuyện gì rồi?”.
Hiểu Khê hơi ngạc nhiên trước thái độ quan tâm đột ngột này của Hạo
Nam, song vẫn đáp: “Tại… em thấy về nhà muộn quá, toàn hai giờ sáng…
Lưu Băng nghi ngờ… nên”.
Hạo Nam hừm một tiếng: “Vậy là không cần tiền nữa chứ gì? Đã kiếm
được việc khác chưa?”
Hiểu Khê ngán ngẩm than: “Vẫn chưa, nhưng em sẽ cố gắng”.
Hạo Nam bực tức véo tai cô, cáu kỉnh nói: “Tại sao em chỉ nói chuyện với
Triệt? Thật bực quá đi mất”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.