chán nản nào. Anh chỉ câm lặng như một con nhộng tự quấn mình trong
kén. Nhưng bù lại, Lưu Băng cũng chịu tới đám tang của Mục đại nhân,
mặc dù ăn bận không sang trọng để tiếp khách. Đứng trong nhóm người tới
viếng, Hiểu Khê chăm chú quan sát từng hành vi của Lưu Băng. Thái độ
của anh rất lạ, vẫn lạnh tanh như thể người chết rất xa lạ. Dù khách tới
viếng nói những gì, gương mặt anh cũng không chút phản ứng. Hiểu Khê
buồn bã thở dài, cô thấy lòng người thật khó đoán, khó hiểu. Bỗng cô nhận
thấy thật kỳ lạ, tại sao đám tang của Mục đại nhân lại thưa thớt vắng vẻ đến
vậy. Hay lại có chuyện gì?
Vừa nghĩ tới đó, cô nghe thấy tiếng loảng xoảng rất to của tấm cửa kính
phòng tang lễ bị đập tan bởi một thứ gì đó như gậy sắt. Kính vụn bắn tung
tóe, mọi người trong phòng giật mình nhìn ra. Thiết Đại Kì cùng con gái là
Thiết Sa Hạnh và bốn mươi tên vệ sĩ áo đen hùng hổ bước vào. “Ha ha ha,
Mục Anh Hùng, không ngờ ngươi cũng có ngày này”, Thiết Đại Kì ngạo
mạn cất tiếng.
Đồng quắc đôi mắt sưng đỏ vì khóc lên, quát: “Thiết Đại Kì, ngươi còn
dám đến đây sao?”.
Lường trước phản ứng của Đồng, Thiết Đại Kì thản nhiên đốp lại: “Có gì
mà hoảng hốt thế? Tất nhiên ta phải đến viếng người anh em Mục Anh
Hùng rồi”. Đi tới cạnh linh cữu của Mục đại nhân, Thiết Đại Kì ra vẻ xót
xa: “Mục Anh Hùng em ơi, sao em đoản mệnh thế, chết sớm thế này thì cha
già, con trẻ để cho ai đây?”.
Ông nội Lưu Băng hơi cau mặt: “Thiết Đại Kì, anh viếng xong chưa? Cám
ơn anh đã tới. Nhưng chuyện gia đình chúng tôi, không cần anh bận tâm”.
Thiết Đại Kì giả bộ ngạc nhiên: “Thế không được. Em Hùng với ta tình
như thủ túc. Em nó không còn, nhưng vẫn còn thằng đại ca này. Nhất định
ta phải có trách nhiệm chăm sóc chứ. Thế này nhé, Liệt Viêm Đường không
thể không có người làm chủ. Dù ở Hải Hưng Bang ta rất bận nhưng ta vốn
là người nghĩa nặng tình sâu, không thể bỏ qua. Ta tình nguyện gánh trách
nhiệm về chuyện của Liệt Viêm Đường”.
Ông nội Lưu Băng bật cười: “Cám ơn anh đã quá lo. Tuy con trai tôi mất
nhưng chúng tôi còn trưởng tôn. Việc của Liệt Viêm Đường không cần