THỦY TINH TRONG SUỐT. - Trang 168

tang lễ của đại nhân”.
Thiết Đại Kì vẫn ngang bướng, không chịu đi: “Người của bọn ta đông,
biết được ai sẽ thắng đây?”.
Hiểu Khê không muốn đôi co liền đẩy Thiết Sa Hạnh lên một bước:
“Ngươi có đi ngay không?”.
Thiết Đại Kì cười khẩy: “Ta không đi xem ngươi dám làm gì nào? Làm gì
có gan giết con ta đâu”.
Hiểu Khê vẫn rất bình tĩnh, đáp: “Đúng đấy, ta không thèm giết con gái
ngươi… Nhưng ta lại rất thích cạo sạch tóc trên đầu con gái ngươi, biến nó
thành ni cô, cho bỏ thói ép hôn người khác”.
Thiết Đại Kì đang mở cờ trong bụng nghe tới đây bỗng đau nhói ruột. Hắn
biết Hiểu Khê không nói giỡn. Hiểu Khê cười rồi dọa thêm: “Chà chà, nếu
bị cạo trọc, chắc sẽ khó mọc lại tóc đây. Kinh nghiệm từ lần cạo lông mày
ấy nhỉ, Thiết Sa Hạnh”.
Nghe vậy, Thiết Sa Hạnh sợ quá, kêu la thảm thiết: “Cha ơi, cứu con. Nếu
bị trọc đầu, con thà chết quách còn hơn”.
Thiết Đại Kì xót xa, không dám cưỡng lại, đành lầm lũi rời khỏi lễ đường,
theo sau là đám vệ sĩ Hải Hưng Bang tiu nghỉu như mèo cắt tai.

oOo

Đêm hôm nay lạnh ngắt, như thể là đêm lạnh giá nhất của mùa đông năm
nay. Hiểu Khê không bật đèn, khiến bóng tối buốt giá chiếm đầy không
gian phòng khách. Cô cuộn tròn trên ghế bành, hai tay khoanh chặt trước
ngực, thấy rõ hơi lạnh đang thấm dần vào người, len lỏi qua từng thớ thịt.
Qua khe cửa phòng ngủ, cô cũng thấy tối om. Bên trong, Lưu Băng cũng
không bật đèn. Anh vào đó hơn năm giờ đồng hồ rồi. Im phăng phắc,
không một tiếng động, không một lời nói. Sự im lặng thật đáng sợ. Hiểu
Khê gọi anh ra ăn cơm, nhưng Lưu Băng không hề đáp, dẫu chỉ là một
tiếng “Không”. Cánh cửa phòng ngủ vẫn khép chặt. Hiểu Khê nhìn lên bàn
ăn, đồ ăn đã lạnh ngắt. Cô cũng không thấy đói, nên lại cứ ngồi vậy nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.