THỦY XA QUÁN - Trang 184

“Em đừng nói thế! Yurie, đối với anh, em…”
“Không được mà…”
“Em ghét anh à?”
“…”
Giữa hai người là những câu tán tỉnh cũ mèm, cuối cùng…
“Để em vào tắm đã…” Yurie xấu hổ.
“Được!” Mitamura hưng phấn. “Anh đợi em, nàng công chúa bé nhỏ của

anh.”

Ngọn lửa ghen tuông bốc lên trong tôi, tay phải đi găng trắng nắm chặt

thanh nhổ đinh đã chuẩn bị từ trước. Thoạt đầu, tôi định chờ hắn ra khỏi
phòng Yurie, trên đường trở về nhà ngang sẽ ra tay, nhưng ý muốn giết người
trong tôi bỗng bành trướng cấp tốc như tên đã lên đây.

Tôi nhòm qua lỗ khóa, thấy Mitamura đang ngồi trên ghế đàn, quay lưng

về phía cửa, nghĩ ngợi bâng quơ gì đó. Tôi mở cửa, rón rén bước vào.

Sau đó…
Giết hắn ta xong, tôi vội ra khỏi phòng rồi chạy xuống cầu thang. Vụ giết

người lần này tôi không có thời gian để tính toán kĩ lưỡng, nên để tạo ra
manh mối giả là có kẻ từ bên ngoài đột nhập vào, tôi phải đi mở cửa sau.
Nghĩ vậy, tôi bèn chạy thật nhanh từ phòng ăn ra hành lang phía Bắc, nhưng
lại chạm trán cô giúp việc Nozawa Tomoko vừa đi ra từ nhà vệ sinh.

Đương nhiên cô ta ngớ người không sao hiểu nổi tại sao ông chủ tàn tật

luôn ngồi xe lăn lại chạy như bay ngoài hành lang thế này. Bản năng thôi thúc
Tomoko quay người bỏ chạy. Tôi lập tức đuổi theo và bóp cổ Tomoko từ
đằng sau. Cô ta không kịp kêu tiếng nào đã tắt thở.

Tôi gắng sức khống chế con tim đang đập điên loạn, quay trở về phòng

khách của mình và chờ nghe tiếng thét hãi hùng của Yurie.

Sau khi phỏng đoán quá trình tôi giết Nozawa Tomoko, Shimada còn bổ

sung thêm.

“Lúc nãy, sau khi anh về phòng, tôi đã xem lại thi thể của Tomoko. Đương

nhiên là tôi tránh tối đa đụng vào cái xác. Lúc kiểm tra vùng yết hầu, chỗ vết
bóp cổ, tôi nhận ra bàn tay trái của hung thủ thiếu một ngón tay.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.