THUYỀN HOA ÁN - Trang 258

muốn giở trò xằng bậy. Còn hòa thượng giả mạo bị kết án mười năm lao
dịch khổ sai ở biên ải phía bắc.

Vào buổi sáng Mao Lộc bị xử chém, trời mưa như trút nước. Dân chúng
Hán Nguyên nói rằng thần linh muốn rửa trôi máu đổ trên đất quản hạt của
ông. Cơn mưa ngừng cũng đột ngột như khi nó bắt đầu, buổi chiều trời
nắng đồng thời cũng mát mẻ.

Tối đó, tất cả quyền cai quản đã chính thức được trao lại cho Địch Nhân
Kiệt. Thế nên đây là buổi chiều tự do cuối cùng của ông. Ông quyết định
tới hồ câu cá.

Mã Vinh cùng Kiều Thái xuống bến thuê một chiếc thuyền nhỏ đáy bằng.
Khi họ đưa thuyền cập vào bến, Địch Nhân Kiệt đi bộ xuống bến, đầu đội
một chiếc mũ rộng vành che nắng. Hồng sư gia và Đào Cam đi theo tháp
tùng ông. Họ Đào còn cầm theo đồ nghề câu cá.

Khi tất cả đã xuống thuyền, Mã Vinh đứng ở đuôi thuyền và cầm mái chèo.
Chiếc thuyền chậm rãi lướt đi trên những gợn sóng dập dềnh. Tất cả mọi
người cũng im lặng tận hưởng làn gió mát dịu thổi trên mặt nước trong một
hồi.

Đột nhiên Địch Nhân Kiệt lên tiếng, “Ta thấy thật thú vị khi quan sát người
của Đô sát viện làm việc trong tuần vừa rồi. Nhân vật có bộ râu ngắn đó, ta
vẫn không biết ông ta là ai và kỳ thực là quan chức gì! Thoạt đầu ông ta
khá giữ ý, nhưng sau đó có phần cởi mở hơn, cho phép ta xem những tài
liệu quan trọng hơn. Ông ta là một người điều tra xuất sắc, kỹ càng, tư duy
rành mạch. Ta học được rất nhiều từ ông ta. Nhưng ông ta đã khiến ta luôn
bận rộn tới mức đến giờ mới có một quãng thời gian yên tĩnh để nói chuyện
với tất cả các ngươi!”

Địch Nhân Kiệt đưa bàn tay lùa xuống làn nước mát lạnh, “Hôm qua ta đã
tới gặp Hàn Đạt Nhậm, gã vẫn còn bối rối vì những buổi thẩm vấn nghiêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.