THUYỀN HOA ÁN - Trang 37

Hồng sư gia và Kiều Thái bước vào buồng. Quay lại phía họ, Địch Nhân
Kiệt nói, “Đây là Hạnh Hoa cô nương. Có thể nói nàng đã bị sát hại ngay
trước mắt ta. Mã Vinh, ngươi đứng canh bên ngoài mạn thuyền, không cho
ai xâm nhập. Ta không muốn bị quấy rầy. Không được hé răng về việc
này.”

Địch Nhân Kiệt nâng cánh tay phải mềm oặt của thi thể lên, sờ bên trong
ống tay áo. Phải xoay xở một lúc ông mới lấy được từ trong đó một lư đốt
trầm hương hình tròn bằng đồng thau. Tro bên trong đã biến thành thứ bùn
nhão xám ngoét. Ông đưa cái lư cho Hồng sư gia rồi đi tới chiếc bàn kê
giáp vách. Giữa hai giá cắm nến, ông thấy ba vết ấn lõm trên mặt gấm đỏ
trải bàn. Địch Nhân Kiệt vẫy tay gọi lão Hồng tới, bảo lão đặt lư đốt trầm
hương lên bàn. Ba chân lư vừa khít vào ba vết lõm. Ông ngồi xuống chiếc
đôn kê trước bàn trang điểm.

“Thật đơn giản và hiệu quả!” huyện lệnh cay đắng nói với lão Hồng và
Kiều Thái. “Hạnh Hoa đã bị lừa vào căn buồng này trước khi tên sát nhân
đánh ngất nàng từ phía sau. Hắn bỏ cái lư nặng vào trong tay áo vũ nữ, bế
nàng ra ngoài rồi thả xuống hồ. Như thế sẽ không có tiếng nước động và
thiếu nữ sẽ chìm thẳng xuống đáy hồ. Nhưng trong lúc vội vã, hắn không
phát hiện ra ống tay áo khoác của nàng đã mắc vào một cái đinh trên cầu
thang mạn. Dẫu vậy, Hạnh Hoa vẫn chết đuối vì ống tay áo có lư trầm kéo
khuôn mặt nàng chìm xuống dưới mặt nước vài thốn

*

.”

thốn tương đương 3,33 cm.

Địch Nhân Kiệt mệt mỏi xoa xoa khuôn mặt mình rồi ra lệnh, “Lão hãy tìm
xem trong ống tay áo bên kia có gì không!”

Hồng sư gia lộn trái ống tay áo còn lại của vũ nữ. Trong đó chỉ có một tập
danh thiếp nhỏ màu đỏ đã ướt sũng của Hạnh Hoa cùng một tờ giấy được
gấp lại. Lão Hồng bèn dâng lên cho Địch Nhân Kiệt xem xét, ông cẩn thận
mở tờ giấy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.