THUYỀN HOA ÁN - Trang 38

“Đây là một thế cờ!” Cả lão sư gia lẫn Kiều Thái đồng thanh lên tiếng.

Huyện lệnh gật đầu và nhớ tới những lời cuối cùng của thiếu nữ. “Lão
Hồng, đưa cho ta khăn tay của lão!” Ông gói tờ giấy ướt vào trong chiếc
khăn, cất nó vào trong ống tay áo rồi đứng dậy đi ra ngoài.

“Ngươi ở lại đây canh gác căn buồng!” Địch tri huyện ra lệnh cho Kiều
Thái. “Lão Hồng và Mã Vinh sẽ cùng ta quay lại phòng dạ yến. Ta sẽ tiến
hành thẩm án sơ bộ ở đó.”

Trong lúc ba người cùng đi, Mã Vinh nhận xét, “Bẩm đại nhân, chúng ta
chẳng cần dò xét đâu xa! Hung thủ chắc chắn phải ở trên thuyền này!”

Địch Nhân Kiệt không bình phẩm gì. Ông vén tấm rèm châu và bước vào
phòng dạ yến, hai thuộc hạ theo sau.

Buổi tiệc đã gần tàn, các khách nhân đang ăn bát cơm cuối bữa theo thông
lệ. Một cuộc trò chuyện sôi nổi đang diễn ra. Họ Hàn nhìn thấy Địch Nhân
Kiệt bèn thốt lên, “Thật tốt quá! Vừa khéo bọn thảo dân đang định thưởng
trăng trên nóc khoang thuyền!”

Địch Nhân Kiệt không trả lời. Ông đấm mạnh nắm tay xuống bàn và lớn
tiếng, “Đề nghị tất cả im lặng!”

Toàn bộ quan khách ngạc nhiên nhìn huyện lệnh.

Địch Nhân Kiệt rành mạch nói, “Trước hết, thân là khách trong buổi dạ yến
thịnh soạn này, bản quan chân thành cảm tạ các vị ở đây đã tiếp đón nồng
hậu. Thật không may là bữa tiệc vui vẻ phải gián đoạn ở đây. Từ lúc này, ta
sẽ phát ngôn với tư cách Hán Nguyên huyện lệnh chứ không phải khách
nhân của các vị. Mong mọi người hãy hiểu cho bổn phận của ta với triều
đình và bách tính trấn này, trong đó gồm cả các vị.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.