THUYỀN HOA ÁN - Trang 83

thân lão hủ đã giám sát việc xây dựng cơ ngơi này, lão hủ có thể cam đoan
với đại nhân là không hề có thứ gì như thế trong toàn bộ khu nhà!”

“Nếu thế,” Địch Nhân Kiệt lạnh lùng nhận xét, “ngươi hãy giải thích xem
bằng cách nào mà tân lang có thể rời khỏi căn buồng khi cửa sổ duy nhất có
song sắt, còn cửa ra vào thì chốt từ bên trong.”

Giang học sĩ vỗ tay lên trán vẻ bực bội, “Thưa, thậm chí lão hủ còn không
hề nhận ra điều đó!”

“Bản quan sẽ cho ngươi một cơ hội để ngẫm nghĩ nan đề ấy!” Địch Nhân
Kiệt cộc cằn nói. “Cho tới khi ta ra lệnh, ngươi sẽ không được rời khỏi tư
gia. Giờ ta sẽ tới chùa và cho khám nghiệm thi hài của Nguyệt Nga. Điều
này cần thiết cho việc tra án, bởi vậy ngươi khỏi cần lên tiếng phản đối làm
gì cho mất công!”

Giang học sĩ trông có vẻ tức tối nhưng đành tự dằn lòng, ông ta quay người
rời khỏi tiền sảnh mà không nói thêm lời nào.

Viên bộ đầu đã tập trung một tá gia nhân cả nam lẫn nữ vào sảnh. “Bẩm đại
nhân, đây là tất cả!” Y báo cáo.

Địch Nhân Kiệt nhìn qua một lượt, không ai có ngoại hình tương đồng với
bóng ma ông thấy ngoài cửa sổ. Ông cũng thẩm vấn a hoàn Mẫu Đơn
nhưng những câu trả lời của nữ nhân này trùng khớp hoàn toàn với lời khai
của Giang học sĩ.

Khi Địch Nhân Kiệt đã cho giải tán nhóm gia nhân, Mã Vinh và Kiều Thái
bước vào. Mã Vinh quệt mồ hôi trên trán và thưa, “Bẩm đại nhân, bọn
thuộc hạ đã lục soát khắp khu này nhưng không thu được kết quả gì. Huynh
đệ thuộc hạ không thấy ai lảng vảng quanh đây ngoài một người bán nước
chanh ngồi ngáy o o bên cạnh xe hàng của y. Giữa trưa trời nóng bức vô
cùng nên phố xá đều vắng vẻ. Cạnh cửa vào vườn, bọn thuộc hạ chỉ tìm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.