THUYỀN TRƯỞNG TUỔI 15 - Trang 117

THUYỀN TRƯỞNG TUỔI 15

Jules Verne

www.dtv-ebook.com

Chương 5: Trại Tạm Trú Trên Sông Quangđa

Cái trạm gác mà Đíchsơn trông thấy khi mới ở tổ mối thò đầu ra đóng

trên một quả đồi. Ở đỉnh đồi có một cây phong lớn, sống tới mấy ngàn
năm, cành lá xòe ra một vùng rộng lớn và có thể làm chỗ trú ẩn rất tốt cho
năm trăm người. Những ai chưa từng trông thấy giống cây khổng lồ của
miền Trung Phi này có thể tưởng tượng được, phạm vi bao la của cành lá
nó sum suê, rậm rạp như rừng, một người lạc vào không biết lối ra.

Chính ở dưới cây cổ thụ này, một đoàn nô lệ được đưa đến nghỉ, đây

là một chỗ trú chắc chắn và kín đáo. Đoàn nô lệ này gồm toàn những dân
bản xứ do bọn tay sai của trùm Angve bắt ở các làng về để bán ở chợ
Cadôngđê.

Vì thế, ngay khi giải đến trạm nghỉ, Đíchsơn và các bạn đương nhiên

bị coi là nô lệ. Đối với già Tôm cùng con trai là Pác, Ốttanh, Antôn và u già
Năng, tuy không phải là người Phi nhưng vì da đen nên vẫn bị xếp vào
nhóm nô lệ bản xứ.

Sau khi bị tước hết khí giới, cứ hai người bị đóng chung một gông vào

cổ. Mỗi cái gông dài độ thước rưỡi, hai đầu uốn khoằm và có then ngang
khóa lại. bị móc bằng thứ gông này, nạn nhân chỉ đi hàng một, nghĩa là
người sau phải theo kẻ trước và không đi chệch sang bên phải hoặc bên trái
được. Để chắc chắn hơn, người ta xích hai người vào nhau bằng một cái
xiềng nặng bằng sắt ở ngang lưng. Đíchsơn không bị ghép với ai cả, vì là
người da trắng nên có lẽ chú còn được nể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.