THUYỀN TRƯỞNG TUỔI 15 - Trang 143

- Tôi cho bà biết: bọn già Tôm tôi bán cho người ta đem đi chợ Ugili

rồi.

Bà Uynxton lau nước mắt đáp:

- Cầu trời phù hộ cho họ.

Nego nói tiếp:

- U già Năng đã chết ở dọc đường và Đíchsơn cũng đã chết rồi.

Bà Uynxton hoảng hốt kếu lên:

- U Năng chết? Và cả Đíchsơn?

Nego đáp:

- Phải, tên thuyền trường mười lăm tuổi của bà đã đền tội vì đã đâm

chết Ali bạn tôi… bây giờ chỉ còn mình bà ở Cadôngđê, dưới quyền tên đầu
bếp cũa của thuyền Hải âu bà ạ.

Bà Uynxton nhìn thẳng Nego nói:

- Thì sao?

- Thưa bà, tôi có thể trả thù bà về những sự bạc đãi mà tôi phải chịu

khi tôi còn ở thuyền Hải âu. Nhưng cái chết của Đíchsơn đủ trả rồi. Bây giờ
tôi trở về nghề cũ là làm lái buôn. Và đây là quyết định của tôi về số phận
của bà! – Nego đáp.

Bà uynxton bình tĩnh nhìn Nego và không nói gì. Nego nói tiếp:

- Bà và con bà, và cả tên ngu ngốc chuyên chạy sau những con ruồi

đều có giá trị thương mại rất tốt cần phải khai thác. Vì thế, tôi muốn bán
bà…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.