THUYỀN TRƯỞNG TUỔI 15 - Trang 163

người nghỉ ngơi lấy sức. Bước đầu của chuyến đi trên sông lạ này trôi chảy,
không gặp khó khăn gì. Hai bên bờ vắng tanh không một túp lều, không
một bóng người. Dân xứ Cadôngđê ít khi đặt chân tới nơi hoang địa này.
Một hôm đêm đã khuya, thuyền đang đi bỗng nhiên dừng lại, Ecquyn ở
đằng lái hỏi:

- Sao thế?

- Một bờ đập tự nhiên.

Ecquyn nói:

- Thế thì phá đi!

Đích sơn đáp;

-Anh đem búa lại đây.

Ecquyn xách búa nhảy sang bờ đáp:

- Để tôi phá cho.

Vật ngáng đường này là một đám cỏ nước, rễ, lá giao nhau, kết thành

một bè cỏ dầy từ bờ bên này sang bờ bên kia, rất chắc và dai, lá cao và
xanh bóng. Dân bản xứ gọi dải cỏ này là “cầu cỏ” hay “tikatika”. Người ta
có thể dúng cầu đó qua sông được nếu không sợ thụt chân xuống gần đầu
gối.

Khỏe và nhanh như Ecquyn, cũng phải gần một tiếng đồng hồ, dòng

nước mới thông. Thuyền lại bắt đầu đi.

Chợt vẳng nghe xa xa về bờ bên phải có tiến ồn ào, tiếp theo những

tiếng xì xụp đều đều như tiếng bễ thợ rèn. Khi thuyền đền gần thì ra một
đàn voi hàng mấy trăm con đang đứng xếp hàng trên bờ uống nước. Ban
ngày chúng kiếm ăn trong rừng, ban đêm vắng vẻ, chúng kéo nhau ra sông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.