THUYỀN TRƯỞNG TUỔI 15 - Trang 167

Mỗi người một tay, họ hì hục kéo tấm lưới dài và nặng lên. Nếu họ

kéo kịp, thuyền sẽ trôi qua không sao. Trái lại, nếu thuyền vướng vào lưới
thì chết. Vì thế, nước càng chảy mạnh bao nhiêu, Đíchsơn và Ecquyn càng
cố giữ cho thuyền trôi chậm bấy nhiêu.

Trong nửa phút, thuyền len qua giữa hai hàng cột. rất may tấm lưới

được kéo lên kịp. Thuyền trôi tọt nhưng bị tróc mất một mảng cỏ ở sườn
bên phải. Một người kêu lên. Anh ta đã thoáng nhìn thấy những gì ẩn dưới
mảng cỏ chăng? Con thuyền đã trôi quá tầm rồi. ỉ trong giây lát, do sức
nước chảy như thác, nhìn lại, khu nhà sàn đã mất dạng. Đíchsơn bảo:

- Đi sang bờ bên trái. Lòng sông chỗ này đã hết đá rồi.

Ecquyn vừa lái vừa nói:

- Bên trái.

Trăng đã lên cao, dưới anh trăng vằng vặc, Đíchsơn nhìn xa trên mặt

sông không thấy gì khả nghi nữa, nhưng thuyền vẫn cẩn thận đi về bên trái.

Bốn ngày tiếp theo, từ 11 đến 14 tháng bảy, quang cảnh vùng đất con

thuyền đi qua thay đổi hẳn.

Không phải là một “hoang địa” mà là một vung cằn khô, có thể so

sánh với sa mạc “Katahati” ở nam bộ châu Phi mà bác sĩ Livinhxton đã
khám phá ra trong chuyến thám hiểm đầu tiên. Con sông con kéo dài vô
tận, có lẽ nó cứ thế bò ra đến Đại Tây Dương. Vấn đề thực phẩm ở miền
đất khô cằn này trở nên nan giải. săn bắn không được, trong thuyền có ít
lương thực dự trữ phải đem ra dùng.

Bình nguyên ờ hai bên sông trơ trụi không có cây cối gì, chỉ có những

ngọn đồi trọc xa tít tắp ở phía đông cũng như phía tây. Lương thực cạn rồi,
Đíchsơn không biết xoay sở ra sao. Chợt Ecquyn nhớ rằng những dân miền
rừng núi thường dùng búp cây dương xỉ và ruột cây chỉ thảo để ăn. May

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.