THUYỀN TRƯỞNG TUỔI 15 - Trang 17

- Từ Melbourne.

- Các ông không phải là nô lệ chứ?

Ông già ngửng cao đầu lên, trả lời dõng dạc:

- Thưa thuyền trưởng, không!

Theo lời ông già thì những người da đen này đã được tuyển mộ làm

công nhân cho một người Anh có cơ sở khai thác lớn ở Melbourne. Họ đã
làm việc ở đó được ba năm. Hết hạn hợp đông, họ trở về. Họ từ Melboure
ra đi được mười bảy ngày thì đêm hôm đó tàu họ bị một tàu đâm phải.
Đang ngủ, bỗng họ thấy tàu bị xô chuyển kinh khủng, họ choàng dậy và khi
lần lên được sàn tàu, họ thấy các cột buồm đã gẫy cà và tàu nằm nghiêng về
bên phải nhưng không chìm, nước biển tràn vào hầm tàu. Riêng thuyền
trưởng và thủy thủ tàu này đều biến mất, chắc người thì bị lăn xuống biển,
người thì bám được vào chiếc tàu gây nạn. Chiếc tàu vô nhân đạo này trốn
biệt. Còn trơ lại năm người da đen trên chiếc tàu nửa nổi nửa chìm, lên
đênh trên mặt biển, cách đất liền chừng một ngàn hai trăm dặm.

Người da đen già nhất tên là Tôm. Với tuổi cao, tính cương nghị, và

những già dặn trong cuộc sống lao động, ông già đương nhiên thành trưởng
toán trong nhóm bốn người cùng đi làm thuê với ông. Những người này
đều là những trai tráng từ hai lăm đến ba mươi tuổi, gồm Pat (con trai ông
già), Ốttanh, Antôn và Ecquyn. Người nào trông cũng khỏe khoắn, mạnh
mẽ.

Mười ngày ở trong chiếc tàu bị thủng, họ ăn thức ăn còn lại trong nhà

bếp và không sao lấy được lương thực dự trữ vì kho đã bị ngập nước. Nước
uống cũng cạn. Khát quá, họ lả đi, nằm bất tỉnh nhân sự thì may sao thuyền
Hải Âu đã đến cứu kịp thời.

Còn một mạng sống sót nữa của tàu Anđát, nếu biết nói có lẽ nó cũng

thành thực kể lại như thế: đó là con chó. Mỗi khi thấy mặt nego, nó tỏ thái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.