THUYỀN TRƯỞNG TUỔI 15 - Trang 64

Trong khi đó, Nego quanh quẩn ở bãi sỏi nhìn bờ biển, nhìn vách đá

như muốn tìm vài dấu vết cũ. Hắn đã biết miền này chăng? Nếu hỏi, chắc
hắn sẽ không trả lời. Tốt hơn là đừng nói đến và nghĩ đến con người bí
hiểm đó.

Chợt Đíchsơn thấy hắn đi về phía sông con rồi mất hút sau một vách

đá. Đíchsơn không nghĩ đến hắn nữa.

Bây giờ việc khẩn thiết nhất là tìm ra chỗ tạm trú để ăn uống và nghỉ

ngơi. Rồi họp mọi người lại để bàn định những việc phải làm cho ngày mai.

Về lương thực, không phải lo lắng lắm. Không kể những vật phẩm mà

miền này có thể cung cấp, hầm thuyền đã có sẵn những thứ để nuôi những
người sóng sót. Sóng biển đã đưa thức ăn từ hầm thuyền vào cái khe đá ven
bờ. Tôm và những người da đen đã thu thập được vài thùng bánh bích quy,
nhiều hộp đồ ăn và mấy két thịt khô. Những thực phẩm này đã được đem
lên bờ và để ở một chỗ chắc chắn, không sợ nước triều lên cuốn đi mất.
Đíchsơn bảo Ecquyn đến bờ sông con lấy một bình nước ngọt về uống tạm,
nhưng Ecquyn lấy về một thùng lớn đầy nước trong và mát. Củi ở đây
không hiếm, còn lửa thì già Tôm nghiện thuốc nặng nên có sẵn những bùi
nhùi. Giờ đây chỉ còn thiếu một cái hang cho đoàn người ở tạm trong một
đêm trước khi khởi hành đến chỗ có dân cư.

Em Giắc đã có công tìm ra hang. Sau khi tung tăng chạy nhảy ở bờ

biển, em về khoe:

- Có một cái hang đá to bằng cái nhà.

Quả nhiên, tại một khu vách đá gần bờ biển, em đã tìm thấy một cái

hang khá rộng và nhẵn nhụi do nước triều xói thành. Hang này rộng và sâu
khoảng bốn thước, có thể chứa được đoàn người sống sót.

Mười phút sau, mọi người đều được nghỉ ngơi thoải mái trên lớp cỏ

khô trải trong hang. Tự nhiên Nego trở về. Có lẽ hắn không muốn phiêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.