THUYỀN TRƯỞNG TUỔI 15 - Trang 88

một lỗ hổng dài cao như thế?Cỉ có thể là voi, nhưng voi không phải là động
vật ở Mỹ châu. Giả sử người ta có đem voi ở nơi khác về nuôi, nó cũng
không đi như thế này. Đíchsơn nghĩ mãi không ra. Chú cũng không thèm
hỏi Ali. Hỏi làm gì con người gian trá bảo con hươu cao cổ là con đà điểu!
Nếu có hỏi, nó lại đưa ra một giái đáp quấy quá cho xuôi, chẳng ích gì cho
tình hình hiện tại.

Trong thâm tâm, Đíchsơn coi Ali là một tên phản bội, chỉ đợi có dịp là

lột mặt nạ của hắn ra. Chú thấy giờ phút đó đã đến gần. Nhưng mục đích bí
mật của Ali là định giở thủ đoạn gì? Tương lai của những người sống sót
trên thuyền Hải Âu sẽ ra sao? Đíchsơn tự nghĩ, thuyền tuy chìm nhưng
trách nhiệm của mình chưa hết. Chú còn phải lo giữ an toàn cho những
người mà sóng gió đại dương đã ném lên một nơi ở bờ biển hoang vu!
Đíchsơn không muốn nhắm mắt trước một thực tại hãi hùng mà mỗi lúc
thấy trầm trọng thêm.

Là “Thuyền trưởng mười lăm tuổi” của thuyển Hải âu, bây giờ

Đíchsơn vẫn giữ trách nhiệm đó trong trường hợp này. Nhưng trước khi
hành động, chú không muốn nói cho bà Uynxton biết, sợ bà lo lắng.

Đíchsơn im lặng. Khi gần đến một bãi sông khá rộng, chú trông thấy

những con vật to lớn chạy ùa vào những bãi cỏ cao để trốn. Đíchsơn định
kêu lên: “Hà mã! Hà mã!” cho mọi người biết, nhưng lại thôi. Hà mã ở Mỹ
châu! Đíchsơn thấy sự dối trá của Ali ngày càng lộ ra.

Đoàn người vẫn đi, nhưng rời rạc và chậm dần, vì người khỏe đến đâu

bây giờ cũng phải mệt. Bà Uynxton để hết tâm trí vào con, quên cả mệt
nhọc. Tất cả mọi người, ai cũng mệt lử.

Hồi năm giờ chiều, già Tôm nhặt được một vật trong đám cỏ. Ông

cầm lên xem thì thấy một con dao hình thù rất lạ: lưỡi rộng và cong, cán
vuông làm bằng ngà có những nét chạm thô sơ. Tôm đưa cho Đíchsơn xem,
chú ngắm nghía một lúc rồi giơ cho Ali coi và nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.