TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 114

24



Ở đây không có những dòng ô tô bóng lộn, không có những con người
nhàn rỗi cứ ngoái cổ hết bên này sang bên kia đến phát đau lên để nhìn các
cửa hàng, không có những phụ nữ đẹp mê hồn, cũng không có những ông
vua công nghiệp.

Ở đây chỉ có những chồng gỗ tấm tươi, những đống sỏi cao như núi, và ở
giữa phố là những bãi đất sét xanh sẫm cùng những khúc ống dẫn nước xếp
bên cạnh hè phố, trông như một con sâu khổng lồ bị chặt khúc.

Taraskin, hội viên câu lạc bộ Xpáctác, ung dung đi đến câu lạc bộ ở ngoài
đảo. Anh đang trong tâm trạng thanh thản nhất. Người ngoài thoạt nhìn thì
có cảm giác anh đang sầu muộn, nhưng đó là vì Taraskin tính khí thâm
trầm, điềm đạm, và tâm trạng vui vẻ của anh không hề bộc lộ ra ngoài, trừ
tiếng huýt sáo nhè nhẹ và dáng đi thong thả.

Còn cách tàu điện khoảng trăm bước, anh bỗng nghe thấy tiếng ồn ào và la
hét giữa các chồng gỗ. Đương nhiên, mọi chuyện xảy ra trong thành phố
đều liên quan trực tiếp đến anh.

Anh ngó nhìn vào phía sau các chồng gỗ và thấy ba đứa trẻ mặc quần loe
rộng và áo bludông dày; chúng vừa giận dữ thở phì phì vừa tới tấp nện một
đứa trẻ thứ tư, thấp bé hơn chúng, chân không giày, đầu không mũ, và mặc
chiếc áo bông rách tơi tả đến nỗi khiến ai cũng phải ngạc nhiên. Chú bé

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.