TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 115

lặng lẽ chống cự. Khuôn mặt gày gò của chú sây sát hết, cái miệng nhỏ của
chú mím chặt, đôi mắt nâu sẫm của chú như mắt sói con.

Taraskin lập tức tóm lấy hai đứa bé, xách cổ nâng bổng lên, còn đứa thứ ba
thì anh cho một cú đá khiến nó kêu rống lên, nấp vào sau đống gỗ.

Hai đứa kia chới với trong không khí, chửi rủa thậm tệ, nhưng Taraskin lắc
mạnh chúng hơn nữa làm chúng phải dịu đi.

- Cái kiểu bắt nạt trẻ con này tao đã trông thấy nhiều lần ngoài phố rối, -
Taraskin vừa nói vừa nhìn thẳng vào hai cái miệng thở hổn hển. - Đừng để
tao gặp thêm một lần nữa. Hiểu chứ?

Bị đẩy vào tình thế buộc phải đồng ý, hai đứa trẻ cau có đáp:

- Hiểu ạ.

Anh liền buông chúng ra, chúng vừa càu nhàu dọa sẽ cho biết tay vừa lảng
đi, hai tay đút túi.

Chú bé vừa bị đánh tơi bời cũng định lẩn luôn nhưng rồi chú chỉ quanh
quẩn một chỗ, khe khẽ rên rỉ và ngồi xuống, rúc đầu vào chiếc áo bông rách
nát.

Taraskin cúi xuống chú. Chú khóc nức nở.

- Này cháu, - Taraskin gọi. - Nhà cháu ở đâu?

- Chẳng ở đâu cả, - chú bé đáp, vẫn rúc mặt vào áo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.