TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 161

31



Ngôi nhà ba tầng cũ kỹ số sáu mươi ba phố Gôbêlênốp có một bức tường
hướng ra bãi đất trống. Từ mặt này, chỉ có những ô cửa sổ trên gác xép tầng
ba. Một bức tường khác, chạy liền một mạch, tiếp giáp với công viên. Phía
mặt trước nhà trông ra phố, ở tầng một, ngang với mặt đất, là một tiệm cà
phê dành cho dân đánh xe và lái xe. Chiếm cả tầng hai là một khách sạn tối
tân. Ở tầng ba, tầng sát nóc, là những căn phòng dành cho những người ở
thuê lâu dài. Lên đó, phải đi qua cổng và một đường hầm dài.

Đã một giờ đêm. Trên phố Gôbêlênốp, không một ô cửa sổ nào còn sáng
đèn. Tiệm cà phê đã đóng cửa, tất cả ghế ngồi đều đặt lên các bàn. Dôia
dừng lại cạnh cổng, nhìn một phút lên số nhà sáu mươi ba. Ả cảm thấy ớn
lạnh sau lưng. Ả quyết định giật chuông. Dây kêu sột soạt, cổng hé mở. Ả
luồn vào khe cửa tối om. Từ xa vọng lại tiếng lão gác cổng càu nhàu: "
Đêm phải ngủ chứ, trở về phải đúng giờ chứ " . Nhưng lão không hỏi ai
vào.

Dôia cảm thấy một nỗi lo ngại khủng khiếp. Trước mặt ả, một đường hầm
thấp, tối tăm, kéo dài. Ngọn đèn rọi sáng lờ mờ những bức tường mấp mô,
sơn màu sẫm. Chỉ dẫn của Xêmiônốp là như thế này: đến cuối đường hầm
thì rẽ trái, theo cầu thang xoáy trôn ốc lên tầng ba, bên trái là căn phòng số
mười một.

Đến giữa đường hầm, Dôia dừng lại. Ả cảm thấy như đằng xa, phía bên
trái, có người thoáng ló đầu ra rồi biến mất. Có nên quay lại không? Ả lắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.