TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 162

nghe - không một tiếng động nào. Ả chạy đến chỗ rẽ vào đầu cầu thang hôi
hám. Tại đây bắt đầu chiếc cầu thang xoáy ốc, hẹp, được rọi sáng lờ mờ từ
đâu đó phía trên. Ả nhón chân bước, sợ chạm phải tay vịn nhớp nháp.

Mọi người trong nhà đều đang ngủ. Trên đầu cầu thang tầng hai, một cửa
vòm tróc lở dẫn vào dẫy cầu thang tối tăm. Ả vừa bước lên tiếp, vừa ngoái
lại, ả cảm thấy như từ trong cửa vẫn có ai đó ló ra rồi biến mất ... Chỉ có
điều đấy không phải là Gaxtông Mỏ vịt ... " Không, hắn chưa kịp đến đây,
hắn không thể đến nhanh thế được ..." .

Đến đầu cầu thang tầng ba, Dôia lấy lại hơi thở. Nếu Garin không có ở nhà,
ả sẽ đợi cho đến sáng. Nếu y có nhà, đang ngủ, ả sẽ không trở ra nếu không
lấy được những tờ giấy y đã thủ trên bàn tại đại lộ Mandéc.

Dôia tháo găng, khẽ khàng sửa mái tóc dưới mũ rồi đi sang trái, theo dẫy
hành lang gấp khúc. Trên cánh cửa thứ năm có con số " 11 " kẻ bằng sơn
trắng. Dôia đẩy nắm đấm cửa, cửa nhẹ nhàng mở ra.

Ánh trăng lọt qua ô cửa sổ mở, chiếu vào căn phòng nhỏ. Trên sàn, một
chiếc va li mở tung nằm vạ vật. Những tờ giấy trắng vương vãi khắp nơi.
Cạnh tường, giữa bồn rửa mặt và tủ ngăn, là một người đang ngồi trên sàn,
mặc độc chiếc sơ mi, hai đầu gối để trần hếch lên, hai bàn chân không giày
không tất dường như quá lớn ... Ánh trăng chiếu sáng nửa khuôn mặt, con
mắt mở to lấp lánh, hàm răng trắng bóng - người đó đang mỉm cười. Dôia
nín thở, miệng hé mở, nhìn khuôn mặt bất động đang mỉm cười, - đó là
Garin.

Sáng nay, trong tiệm cà phê " Địa cầu " , ả bảo Gaxtông Mỏ Vịt: " Hãy
đánh cắp các bản vẽ và bộ máy của Garin, và nếu có thể thì giết hắn đi " .
Chiều nay, qua làn khói thuốc lá trên cốc sâm banh, ả nhìn thấy đôi mắt của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.