TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 165

- Không. Thương hại tôi. Xin ông hãy thương hại, - ả nhắc lại.

Đột nhiên Garin vươn thẳng người lên, lắng nghe. Rồi y lôi mạnh Dôia ra
ngoài. Vừa tiếp tục nắm chặt tay ả phía trên khuỷu tay, y vừa ngước nhìn
chiếc cửa vòm dẫn ra cầu thang.

- Ta đi đi. Tôi sẽ đưa bà qua đường công viên ... Bà thật là một phụ nữ tuyệt
diệu, - mắt y lóe lên một vẻ hài hước điên dại, - hai con đường của chúng ta
đã gặp nhau ... Bà cảm thấy như vậy chứ?...

Y cùng Dôia chạy xuống theo cầu thang xoáy ốc. Ả không cưỡng lại.

Đến đầu cầu thang dưới cùng, Garin rẽ vào đâu đó trong bóng tối, dừng lại,
thắp nến lên, ráng sức mở chiếc khóa han gỉ trên chiếc cửa có lẽ đã nhiều
năm nay không mở.

- Bà thấy đấy, mọi việc đều dự liệu trước cả rồi.

Sau đó, Garin và Dôia bước ra ngoài, đi dưới những hàng cây tối tăm, ẩm
ướt của công viên. Đúng lúc đó, một toán cảnh sát từ ngoài phố đi vào
cổng: mười lăm phút trước đây, Garin đã gọi điện yêu cầu cảnh sát tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.