TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 18

4



Khi mặt trời hiện lên từ ánh bình minh hồng rực bên trên những lùm cây
rậm rạp của các hòn đảo thì Taraskin vươn tay vươn chân, khiến các khớp
xương kêu lên răng rắc, rồi đi vào sân câu lạc bộ để thu dọn đám rẻo gỗ
vụn. Lúc đó vào quãng hơn năm giờ sáng. Cánh cửa vườn bỗng kẹt mở, và
Senga dắt xe đạp, theo con đường nhỏ ẩm ướt, bước lại gần.

Senga là một vận động viên dày công luyện tập, lực lưỡng và nhanh nhẹn,
vóc người tầm thước, cổ rắn chắc, điệu bộ thoải mái, điềm tĩnh và thận
trọng. Anh công tác ở Ban điều tra hình sự và chơi thể thao để tăng cường
sức khỏe.

- Thế nào, tình hình ra sao, đồng chí Taraskin? Mọi chuyện đều ổn chứ? -
anh vừa hỏi vừa dựng xe đạp cạnh bậc thềm - Tôi đến làm lụng một lát
đây... Anh nhìn kìa, rác rưởi mới khiếp chứ.

Anh cởi áo va rơi, xắn tay áo sơ mi trên đôi tay gầy, gân guốc, rồi bắt đầu
thu dọn khu sân câu lạc bộ còn ngổn ngang những vật liệu để lại sau khi
sửa chữa hệ thống phao chắn.

- Hôm nay, anh em từ nhà máy sẽ đến đây và chỉ trong một đêm, chúng tôi
sẽ sắp đặt ngăn nắp hết - Taraskin nói - Còn đồng chí thì sao, đồng chí
Senga, đồng chí sẽ ghi tên vào đội đua thuyền sáu người chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.