TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 223

38



- Anh cần gì? - Rôlinh rít lên, không thò tay nổi vào túi quần sau là nơi để
khẩu súng braoninh.

Gã vạm vỡ rõ ràng là chỉ chờ như vậy, gã liền nhảy vào sau bức màn cửa và
từ đó lại thò đầu ra nhìn Rôlinh.

- Ngài cứ yên tâm. Và đừng có hét lên. Tôi không định giết người hay cướp
của đâu, - gã giơ hai tay lên, - tôi đến vì công việc.

- Có công việc gì ở đây được? Nếu có công việc anh hãy đến đại lộ
Mandéc, số bốn mươi tám " bê " từ mười một giờ đến một giờ ... Anh trèo
qua cửa sổ như một gã ăn trộm bất lương ấy.

- Xin lỗi ngài, - gã lạ mặt lịch thiệp đáp. - Tên tôi là Gaxtông. Tôi có huân
chương quân đội và cấp bậc tôi là trung sĩ. Tôi không bao giờ làm những
chuyện vặt vãnh và chưa bao giờ đi ăn trộm. Tôi khuyên ngài nên xin lỗi
tôi ngay lập tức, ngài Rôlinh ạ, nếu không chúng ta sẽ không thể tiếp tục
nói chuyện được đâu.

- Cút ngay! - Rôlinh nói, giọng đã bình tĩnh hơn.

- Nếu tôi theo lệnh ngài thì bà Dôia mà chắc hẳn ngài rất quan tâm đến sẽ
nguy hiểm đến tính mạng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.