TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 229

39



Đêm ẩm ướt và ấm áp. Bên ngoài ô cửa sổ để mở - suốt từ lớp trần thấp cho
đến tận sàn nhà - những chiếc lá vô hình hết rì rào lại khẽ dần đi. Căn
phòng ở tầng một khách sạn " Sáo đen " tối tăm và yên tĩnh. Hương thơm
ẩm ướt của công viên hòa lẫn với mùi nước hoa.

Cửa phòng kẹt mở, nghe thấy tiếng chân bước trên thảm. Một bóng người
lờ mờ dừng lại giữa phòng. Y nói khẽ (bằng tiếng Nga):

- Phải quyết định đi thôi. Chỉ ba bốn mươi phút nữa là xe sẽ đến. Bà trả lời
đi: đồng ý hay không nào?

Người nằm trên giường động đậy, nhưng không đáp. Y bước lại gần hơn:

- Dôia, bà phải khôn ngoan hơn mới được.

Garin cúi đầu nhìn một cách chăm chú khuôn mặt Dôia rồi ngồi xuống cuối
giường.

- Hôm nay, tôi cứ suy nghĩ mãi: hóa ra tôi cần đến tiền bạc, quyền lực, danh
vọng chính là để chiếm được bà. Tôi không muốn chia tay với bà và nhất
định tôi sẽ không chia tay với bà đâu.

- Ồ! - Dôia nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.