TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 236


Garin bỗng ngừng bặt và ngẩng đầu lên, lắng nghe. Bên ngoài cửa sổ có
tiếng sỏi kêu lạo xạo, ken két, và tiếng động cơ lặng dần. Y nhảy đến cửa
sổ và trườn ra ngoài rèm. Dôia nhìn thấy đằng sau lớp rèm nhung đỏ sẫm
đầy bụi là hình bóng bất động của Garin, rồi hình bóng đó bỗng giật bắn
lên. Y lại từ ngoài rèm chui vào.

- Ba ôtô và tám người, - y thì thào, - họ đến bắt chúng ta đấy. Ôtô hình như
của Rôlinh thì phải. Trong nhà trọ chỉ có chúng ta và mụ gác cổng thôi. (Y
nhanh nhẹn lấy khẩu súng lục trong ngăn bàn con đặt ở đầu giường và nhét
vào túi áo véttông). Tôi thì đừng hòng được chúng cho sống sót mà thoát
khỏi nơi đây... - Y bỗng vui vẻ gãi gãi cánh mũi. - Nào, Dôia, bà quyết định
đi, đồng ý hay không nào? Không thể có một giây phút khác như thế này
đâu.

- Ông phát điên rồi, - mặt Dôia đỏ bừng lên, trông trẻ hẳn ra, - ông hãy trốn
đi!...

Garin chỉ hất bộ râu lên.

- Tám người, thật là chuyện vặt, chuyện vặt, - Y nhấc bộ máy và hướng
nòng về phía cửa ra vào. Rồi y vỗ vào túi mình. Khuôn mặt y bỗng hốc hác
đi.

- Diêm, - y thì thào, - không có diêm...


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.