TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 329

mồ hôi, đi qua chiếc cầu vồng lên rồi tiến theo con đường cái mát bóng cây,
về phía thị trấn K.

Mặt trời đang khuất sau rặng núi thấp. Trong ánh chiều vàng óng, khói vẫn
cuồn cuộn bốc ra từ những ống khói của Công ty hóa chất anilin. Những
tòa nhà, những ống khói, những tuyến đường sắt, những mái lợp ngói của
nóc nhà kho - tất cả cứ nhấp nhô theo dọc hai bên các ngọn đồi mà tiến sát
tới thị trấn.

- Tôi tin là ở chỗ kia kìa - Henrích nói và chỉ tay về phía những ngọn núi đá
hồng lên trong ráng chiều, - Nếu chọn địa điểm thích hợp nhất cho việc bắn
phá các nhà máy thì tôi sẽ chọn nơi đó.

- Đồng ý thôi, nhưng ta chỉ còn ba ngày nữa. Henrích ạ...

- Mạn Nam thì không có gì nguy hiểm cả vì quá xa. Các khu vực phía Bắc
và phía Đông thì ta đã lục lọi đến viên đá cuối cùng rồi. Chúng ta chỉ cần
ba ngày là đủ.

Khơlưnốp quay về phía những ngọn đồi rậm rạp cây cối đã ngả sang màu
tím ở mạn Bắc. Suốt năm ngày đêm qua, anh và Henrích đã tìm kiếm từng
lòng chảo, nơi có thể ẩn giấu một cơ ngơi gì đó - một tòa biệt thự hoặc một
túp lều - có cửa sổ hướng về các nhà máy.

Suốt năm ngày đêm họ không thay quần áo, và khi trời đã khuya thì bạ đâu
ngủ đấy. Thậm chí, họ không còn cảm thấy đau chân nữa. Họ đi theo các
con đường đá và các con đường hẻm, họ băng qua các khe núi và các bờ
giậu, họ ngang dọc các ngọn núi xung quanh thành phố, họ đã vượt qua
phải đến cả trăm cây số. Nhưng không một nơi đâu họ thấy dấu vết Garin.
Họ gặp nhiều nông dân, nhiều chủ trại, nhiều người làm công tại các nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.