TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 455

kẹo sôcôla... Tôi cũng muốn vinh quang chứ?... Quỷ tha ma bắt tất cả các
ông cùng với Garin đi...

- Bác Manxép, đến đảo Vàng, bác sẽ được sống cuộc sống như đế vương
vậy...

- Thôi đi ông... Tôi biết Garin lắm... Garin căm ghét tôi bởi vì con người
anh ta hoàn toàn do tôi nhào nặn nên... Nếu không có tôi, anh ta sẽ chỉ là
một thằng bịp bợm hạng bét... Cái ông sẽ chở đi bằng khí cầu máy sẽ là bộ
óc thiên tài của tôi chứ không phải những cuốn vở ghi chép các công thức
của tôi.


Chú bé Ivan dỏng tai nghe những đoạn đứt quãng của các câu chuyện này.
Vào đêm hoàn thành việc xây dựng bãi đón khí cầu máy, em bò đến bên
Manxép đang mở mắt nằm yên và thì thầm tận tai ông ta:

- Bác Manxép ạ, thây kệ bọn chúng. Ta nên đi Lêningrát là hơn... Cháu và
chú Taraskin sẽ chăm nom bác chu đáo... sẽ lắp răng giả cho bác... sẽ tìm
cho bác một nơi ở tử tế. Bác việc gì phải bám lấy bọn tư sản cơ chứ...

- Không được đâu, Ivan ạ, bác là người bỏ đi rồi, những ước muốn của bác
quá mãnh liệt, - Manxép đáp, ánh mắt vẫn nhìn trần nhà. - Trí tưởng tượng
điên rồ của bác đã sôi sùng sục suốt bảy năm rồi dưới cái mái nhà khốn
kiếp này, bác không muốn đợi thêm một ngày nào nữa...


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.