TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 587

122



Viên thư ký - con người thanh nhã nhất nước Mỹ - nằm sấp mặt, những
ngón tay cứng đờ bám vào thảm: hắn chết ngay tức khắc, không kịp kêu
một tiếng. Garin vừa cắn cắn đôi môi run rẩy vừa từ từ đút vào túi khẩu
súng lục phát tia. Rồi y bước đến cánh cửa thép thấp lè tè. Y quay trên
chiếc đĩa đồng một tập hợp con số mà chỉ riêng y biết - cửa lập tức mở
toang. Y vào trong căn phòng kín mít, không có cửa sổ, xây bằng bê tông
cốt sắt.

Đấy là một loại tủ sắt riêng của nhà độc tài. Nhưng ở đấy không có vàng,
cũng không có giấy tờ gì hết mà có một thứ quí giá hơn nhiều đối với
Garin: một kẻ thứ ba giống hệt y, được y đem theo từ Châu Âu, lúc đầu bí
mật giấu ở đảo Vàng rồi ở đây, trong căn phòng bí mật này của lâu đài. Kẻ
thứ ba giống hệt y này là nam tước Coócphơ, một dân lưu vong người Nga
đã bán mình để lấy một món tiền lớn.

- Vậy là rốt cuộc ông đã đến, - nam tước Coócphơ thốt lên và lười nhác
quay về phía Garin. - Quỷ tha ma bắt ông đi, ông biến đâu vậy?... Ông còn
định giam hãm tôi trong cái nhà mồ này bao lâu nữa? Thà tôi chết đói ở
Pari còn hơn ...

Garin không đáp, y giật dải băng và quẳng đi bộ lễ phục cùng với mớ huân
chương, huy chương.

- Ông cởi quần áo ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.