TIA CHIẾU KHỦNG KHIẾP CỦA KỸ SƯ GARIN - Trang 80

- ... Vào năm mười chín, ở Pêtơrôgrát, trước khi tôi trốn ra nước ngoài ít
lâu, tôi gặp ngoài phố một anh bạn người Ba Lan đã cùng tôi tốt nghiệp
trường công nghệ. Tên anh ta là Tưclinxki. Bị khoác sau lưng, hai chân
quấn chặt những mảnh thảm, trên áo măngtô có viết những chữ số bằng
phấn - dấu hiệu của những lần xếp hàng. Tóm lại, mọi thứ đều đúng như
thông lệ. Nhưng vẻ mặt anh ta đầy phấn chấn. Mắt nhấp nháy. Có chuyện
gì thế nhỉ? "Tớ đã vớ được một việc hái ra vàng mà lại, - anh ta bảo, - phải
bạc triệu chứ không ít! Phải hàng trăm triệu ấy chứ (dĩ nhiên là hàng trăm
triệu tiền vàng rồi!)" Tất nhiên tôi bám lấy anh ta, nằng nặc đòi anh ta kể.
Anh ta chỉ cười trừ. Rồi chúng tôi chia tay nhau. Khoảng hai tuần sau, tôi
lang thang trên đảo Vaxiliépxki là nơi anh ta ở. Tôi chợt nhớ đến cái công
việc hái ra vàng của anh ta. Tôi nghĩ: ta thử đến xin nhà triệu phú này vài
lạng đường xem sao. Tôi liền tạt vào nhà anh ta. Tưclinxli đang nằm trong
tình trạng gần đất xa trời - tay và ngực bị băng bó kín mít.

- Ai làm cậu đến nông nỗi này?

- Cứ đợi đấy, - anh ta trả lời, - Đức mẹ đồng trinh sẽ giúp tớ bình phục, và
tớ sẽ giết chết hắn.

- Giết ai kia?

- Garin.


Và anh ta đã kể chuyện cho tôi nghe. Quả thật, anh ta kể rất rối rắm và mơ
hồ vì không muốn cho tôi biết tỉ mỉ, nhưng đại để là như sau. Một người
quen cũ của anh ta là kỹ sư Garin đề nghị anh ta chế tạo loại nến than cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.