TIÊN LÔI CUỒN CUỘN ĐẾN - Trang 125

Nhất thời tâm Giang Dạ Bạch trầm xuống, tựa như bước hụt vào

khoảng không, từ trên vách núi rớt xuống, mà Cảnh Nguyên giống như còn
ngại nàng ngã không đủ triệt để, lại lập lại lần nữa: “Chính là ngươi.”

Giang Dạ Bạch hai chân mềm nhũn, ngã bệt xuống đất.

Kỳ thật, nàng cũng loáng thoáng nhận thấy được thứ quỷ quái chết tiệt

kia chính là mình, nếu không, một đường đến đây giải thích như thế nào,
người khác đều vô sự, còn nàng nhiều lần lặp đi lặp lại gặp được sự kiện ly
kỳ? Người bị sét đánh không nói, trong bụng còn có thêm cái hắc động ( hố
đen), không chỉ có như thế, bây giờ còn bị Ngôn Sư Thải uy hiếp, trong cơ
thể còn ẩn dấu một người… Tóm lại vô luận sự kiện nào nói ra, đều thật là
đại sự a!

Trời đem gánh nặng cho một người, vì thế làm khổ tâm chí nàng, lao

lực gân cốt nàng, thân thể đói rách ( nhìn xem! Điểm ấy chuẩn nhất! ),
khốn cùng thân nàng, gây nên loạn để nàng đi dẹp…

Giang Dạ Bạch càng nghĩ càng cảm thấy chuẩn, càng nghĩ càng tuyệt

vọng, đương lúc bi thương, nghe Cảnh Nguyên thở dài: “Tiểu sư muội,
thiên mệnh nan vi (mệnh trời khó tránh), ngươi… Nhận mệnh đi.”

Giang Dạ Bạch tâm lập tức thật lạnh thật lạnh .

“Ngươi có tâm nguyện gì sao?” Cảnh Nguyên ngồi xuống, ôn nhu

nhìn nàng, “Trong khoảng thời gian này, vô luận ngươi có nguyện vọng gì,
ta đều tận lực thỏa mãn ngươi.”

“Ta…” Giang Dạ Bạch run run.

“Sao?”

“Ta…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.