TIÊN LÔI CUỒN CUỘN ĐẾN - Trang 162

Quỳnh Hoa thế này mới lưu luyến từ trong tay áo hắn đứng lên, hắn

vừa động, máu lại rầm rầm giọt xuống. Cảnh Nguyên nói: “Ta đưa ngươi
trở về, ngươi đừng có lại lộn xộn .”

“CMN Thục Sơn CMN thất tinh CMN lão bất tử CMN …” Quỳnh

Hoa thấy không cần ra sức, dù sao nằm không có chuyện gì, lại mắng một
lần, mà ở trong tiếng mắng của hắn, bạch cầu từ đầu ngón tay Cảnh
Nguyên nhảy lên, bao lấy Quỳnh Hoa.

“Ta để cho Bạch Nương Tử đưa ngươi trở về.”

Phốc, Quỳnh Hoa phun ra một ngụm máu tươi: “Bạch, bạch, bạch

nương tử?”

“Ừ. Tên ta mới đặt.”

“Ngươi đặt tên cái chuôi kiếm gặp thần sát thần gặp quỷ sát quỷ lên

trời xuống đất độc nhất vô nhị tứ hoang bát hợp duy ngã độc tôn kêu là
Bạch Nương Tử?”

Giang Dạ Bạch thế mới biết, nguyên lai tên thanh kiếm kia vốn cư

nhiên là dài như vậy.

Quả nhiên, Cảnh Nguyên trả lời cũng là hai chữ: “Quá dài.”

“Cũng không thể gọi là Bạch Nương Tử a! Gọi cái tên uy vũ khí

phách không tốt sao, tỷ như tru tiên, tiên nghịch, đấu phá thương khung gì
đó …”

“Mềm mại mau lẹ, liều chết triền miên, như bóng với hình, không rời

không bỏ (bất ly bất khí). Chẳng lẽ không phải đúng là Bạch Nương Tử có
tình có nghĩa lại có pháp lực cường đại trong truyền thuyết?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.