TIÊN LÔI CUỒN CUỘN ĐẾN - Trang 175

vừa nhấc đầu, chỉ thấy con ngươi đen lạnh lẽo gần trong gang tấc, ánh mắt
trong suốt, tựa như nước ấm.

“Tiểu sư muội…” hắn bật ra hơi nhẹ phẩy ở trên mặt nàng, vì thế mặt

Giang Dạ Bạch lập tức đỏ lên. Mà hắn lại giống như không biết nàng có
bao nhiêu xấu hổ quẫn bách, dựa vào càng gần, nhẹ nhàng nói, “Với tu vi
của ngươi như bây giờ, không có cách nào ở cùng một chỗ với ta a…”

“Hả?”

Cảnh Nguyên cười búng lên cái trán của nàng. Giang Dạ Bạch đau

xót, vội vàng che trán. Mà y bào (áo)Cảnh Nguyên lay động, tự nhiên đứng
lên, lại nghiêng người, hướng nàng vươn tay, từng chữ từng chữ nói: “Tu
luyện cho càng cường đại, sống sót, sau đó… Lại ở bên nhau.”

Chân trời ráng hồng ở phía sau hắn tạo nên khung cảnh tươi đẹp, ánh

tịch dương màu vàng bao quanh hình dáng hắn, thân hình của hắn thoạt
nhìn cao lớn như vậy.

Mà lúc này, một lần nữa quên đi vận mệnh xảy ra trước mặt, Giang Dạ

Bạch nghĩ tới Ma giới sắp xâm nhập, thiên nhãn sắp vỡ vụn, cùng sinh linh
sắp đồ thán…

Nhân thế trăm năm, ban đầu có thể không can hệ đến nàng, nhưng ở

giờ khắc này, hoặc là nói, ở một khắc khi nàng trở thành đệ tử Thục Sơn,
liền biến thành trách nhiệm, sứ mệnh, kiếp số của nàng, cùng một nhịp thở
với nàng.

Ánh mắt Giang Dạ Bạch lập tức đã ươn ướt. Nàng bỗng nhiên hối hận

vì chính mình vừa rồi khinh bạc, hổ thẹn hơn vì cho tới nay vẫn tản mạn
tiêu cực.

Trả thù a hối hôn a vì mẫu thân cãi nhau a cái gì, trước mặt ma tộc

xâm nhập, có tính là gì? Có tính là gì đâu! ! !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.