TIÊN LÔI CUỒN CUỘN ĐẾN - Trang 235

Giang Dạ Bạch nhất thời rầm, đỏ từ đầu đến chân: “Ngươi… Làm…

Cái gì…”

“Đỡ ngươi.”

“Ta… Đã… Đứng vững …”

“Vậy ư, tốt, ngươi cẩn thận chút.” Cảnh Nguyên buông tay.

Kết quả chính là dưới chân nàng lại vừa trượt, quay lại ôm lấy Cảnh

Nguyên.

Cảnh Nguyên cười: “Kêu ngươi cẩn thận… Ai, giúp người giúp cho

chót, xem ra chỉ có thể để ta giúp đỡ ngươi đi về.” Dứt lời, một tay ôm cả
eo của nàng, một tay kéo cánh tay của nàng, tiếp tục xuống núi.

Giang Dạ Bạch càng thêm bi phẫn: nước không nhiều lắm, căn bản

không trơn, rõ ràng là ngươi âm thầm động tay động chân, mới làm cho ta
nhiều lần lặp đi lặp lại ngã sấp xuống! Thật sự là người tốt đều bị ngươi
làm!

Bất quá quên đi, hắn nếu đỡ, nàng phải dựa vào, dù sao đều bị hắn ôm

qua sờ qua thân qua, muốn thực sự so đo, đã sớm không rõ ràng.

Nàng một bên an ủi mình, một bên nhìn đường, lại phát hiện một

chuyện —— đường này không phải đi đến chỗ ở của nàng, mà là của hắn.

“Hả? Ta không trở về nhà mình sao?”

“Dù sao ta muốn xuất môn, phòng ở không cũng là không, ngươi ở lại

đi.” Cảnh Nguyên nhưng thật ra hào phóng trước sau như một, “Ngươi đã
bị tuyển làm thiên đồ, phải bảo hộ cẩn thận, việc ở chỗ của ta cũng đã nói
qua.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.