TIÊN LÔI CUỒN CUỘN ĐẾN - Trang 237

“Đáp ứng ta…” Thanh âm Cảnh Nguyên nhẹ như nói mê.

“Vâng?”

“Tu luyện cho tốt. Ma tộc muốn lợi dụng ngươi, như vậy, hành động

chống lại lợi dụng này, tốt nhất chính là đánh trả bọn họ.” Khi Cảnh
Nguyên nói những lời này, sâu trong ánh mắt đen, như có một tia sáng,
thẳng tắp thẳng tắp xuyên thấu bên ngoài thể xác Giang Dạ Bạch, rơi xuống
trong lòng nàng.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: ngày mai bằng hữu đến kinh xem

quốc thước cùng A thước địa cầu tái, ta muốn toàn bộ hành trình cùng đi,
mãi cho đến Chủ nhật

Cho nên, cái kia chương mới… Không thể cam đoan…

Ta chỉ có thể nói tận lực…

Nhưng thực không thể cam đoan ~

Khóc lớn chạy đi ~

(1)Song nhận : Con dao 2 lưỡi.

(2)Thiên y vô phùng: Nguyên ý là chỉ quần áo do tiên trên trời khâu

không có vết kim chỉ. Nay thường dùng để ví về sự vật vô cùng chu đáo,
không có chút sơ hở nào.

(3) Vân đạm phong khinh : nhàn nhạt như mây, nhẹ nhàng như gió –

không màng đến việc gì khác.

(4)Cử án tề mi : Đời Đông Hán, bà Mạnh Quang

孟光 dọn cơm cho

chồng dâng lên ngang mày, tỏ lòng kính trọng. Chỉ sự vợ chồng kính trọng
nhau (đối đãi như khách quý): tương kính như tân

相敬如賓. Cũng nói là

Mạnh Quang cử án

孟光舉案, tề mi cử án 齊眉舉案.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.