TIÊN LÔI CUỒN CUỘN ĐẾN - Trang 239

Lúc này nhớ tới chuyện nàng ta đã từng làm, Giang Dạ Bạch liền cả

người run lên, chuyển mắt chung quanh, khoảng không trống rỗng, cũng
không có chỗ ẩn thân, may mắn còn kịp đi ra ngoài. Vì thế Giang Dạ Bạch
mở toang của sổ phía sau phòng, nhảy ra ngoài, sau đó khép cửa sổ, tránh ở
sau tường.

Nếu nói Ngôn Sư Thải thực có vấn đề, Giang Dạ Bạch cảm thấy, Hoa

Âm Túy này cũng thực không đơn giản.

Đầu tiên nàng có thể nhìn ra Ngôn Sư Thải là yêu quái; tiếp theo nàng

cùng Ngôn Sư Thải cư nhiên có khuôn mặt xinh đẹp giống nhau; sau đó
nàng cũng biểu hiện ra hứng thú dạt dào đối với Cảnh Nguyên… Âm thầm
cảm thấy hẳn là có dây dợ, quan hệ liên lụy rắc rối phức tạp, mới làm cho
mấy gia hỏa như vậy đồng thời tụ ở tại Thục Sơn.

Sẽ là cái gì đây?

Mà nàng không chỉ một, mà ba lần xuống tay với Cảnh Nguyên, lại là

vì cái gì đây?

Giang Dạ Bạch vừa chờ vừa nghĩ, bụng cũng không nhàn rỗi, lại hút

một chén canh rau nồng đậm ấm áp. Nàng lựa chọn đồ ăn rất có chừng
mực, bởi vì trong lòng biết đồ ăn này đều có xuất xứ, không phải từ hư
không biến ra, bị nàng ăn, nghĩa là nơi nguyên bản đặt đồ ăn sẽ trống
không. Cho nên…

Nàng đều là chọn ăn của đối thủ cạnh tranh với cha.

Mượn món cá lư Tùng Giang mà nói, ở vùng Giang Đô, lấy Vọng

Nguyệt lâu cùng Thảo Mộc phường của cha nàng nổi tiếng nhất, thế lực hai
nhà vẫn tương xứng ngang nhau. Nhưng từ khi Giang Dạ Bạch không
ngừng ăn vụng, Nguyệt Mãn lâu rất nhanh lâm vào nguy cơ khủng hoảng,
bởi vì đầu bếp bọn họ phát hiện, rõ ràng đồ ăn đã làm xong, chỉ cần đem ra
phục vụ khách, còn chưa kịp bưng lên bàn, liền viu một cái biến mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.