TIÊN LÔI CUỒN CUỘN ĐẾN - Trang 240

“Chuyện ma quái a ——” bọn tiểu nhị đều bỏ chạy.

Cứ như vậy, Vọng Nguyệt lâu đóng cửa.

Giang Dạ Bạch không phải không có ý nghĩ kiêu ngạo—— cha à, ta

cuối cùng cũng có thể giúp đỡ một chút công việc của người.

Bên kia, Hoa Âm Túy đẩy cửa phòng Cảnh Nguyên ra, đi đến nơi

nàng gieo hạt giống ngày trước, cau mày quan sát hồi lâu, nói thầm: “Như
thế nào còn chưa lớn lên?”

Nàng tự nhiên sẽ không biết, Phật chê cười nàng tân tân khổ khổ gieo

trồng đã bị Giang Dạ Bạch ăn mất.

Hoa Âm Túy ngồi xuống bắt đầu đào đất, nàng dùng thủ pháp rất đặc

biệt, dùng cây trâm vẽ ra một vòng tròn trên mặt đất, vòng luẩn quẩn kia
vào trong đất liền tự động tiêu thất một tầng, như thế dần dần đi xuống, ọc
ọc có nước toát ra.

Hoa Âm Túy bị dọa sốc, vội vàng dùng chân san đi, nghĩ đem hố lấp

lại, kết quả nước lại càng lấp càng nhiều, không bao lâu tràn ra miệng hố,
một mảnh đại dương mênh mông.

Hoa Âm Túy gặp họa xông đến mình, lập tức quay đầu —— chạy!

Làm bậy a! Giang Dạ Bạch trong lòng u ám thở dài, mắt thấy nước

càng lên càng cao, muốn nhấn chìm toàn bộ phòng ở, nàng phát động pháp
lực, dùng phương pháp nguyên thủy nhất cũng hữu hiệu nhất—— uống.

Nước rầm rầm trào ra, nàng ọc ọc uống.

Không biết qua bao lâu, nước rốt cục không trào ra bên ngoài nữa,

Giang Dạ Bạch thế này mới có thể nghỉ miệng, một lần nữa nhảy vào
phòng trong, tiến đến cái hố Hoa Âm Túy đào ra vừa nãy, rõ ràng chỉ to

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.