TIÊN LÔI CUỒN CUỘN ĐẾN - Trang 282

lỏng tay ra. Không khí mới mẻ nhất thời tiến vào xoang mũi —— được cứu
rồi !

Giang Dạ Bạch vội ôm cổ trốn được một bên, hít thở từng ngụm từng

ngụm nhìn Hoa Âm Túy, kinh thần[1]chưa định.

Hoa Âm Túy mờ mịt nhìn tay mình, phát ngốc, bỗng nhiên vừa ngoan

độc liếc mắt trừng nàng một cái, dọa Giang Dạ Bạch run rẩy. May mắn
cũng không có bước tiếp theo, Hoa Âm Túy xoay người đến góc sáng sủa
ôm đầu gối ngủ.

Trong động Phản Tư im ắng, chỉ có thể nghe được tiếng hít thở lẫn

nhau, vội vàng xao động mà ngắn ngủi, qua một hồi lâu, mới chậm rãi bình
ổn xuống. Giang Dạ Bạch nghĩ: xem ra vị tỷ tỷ này hoàn toàn phát điên rồi.
Thật sự là… Đột nhiên xảy ra như vậy, rất kinh tủng[2]!

Nàng nghĩ đến sự tình dừng ở đây, liền mơ mơ màng màng ngủ. Kết

quả ngủ thẳng một lúc, cái loại cảm giác hít thở không thông lại tới nữa,
nàng bối rối mở to mắt, phát hiện Hoa Âm Túy hai mắt đỏ ngầu, không biết
từ khi nào lại qua bóp cổ nàng.

Giang Dạ Bạch vội vàng dùng chân đá, lại bị nàng gắt gao áp ở dưới

mặt đất, không thể động đậy. Hơn nữa lần này càng thêm không xong, còn
không phát được thanh âm.

Cứu mạng a, Cảnh Nguyên sư huynh! Nàng trong lòng kêu rên.

Đều do Cảnh Nguyên không tốt. Không nên để nàng vào hang hổ cái

gì, giờ thì hay rồi, chưa bắt được hổ, mạng nhỏ của mình đã sắp bay !

Tầm mắt lại lần nữa biến thành đen, ngay tại khi nàng sắp hôn mê,

Hoa Âm Túy đột nhiên lại buông tay, thối lui đến một bên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.