TIẾNG RỀN CỦA NÚI - Trang 201

Cá hồi buông mình Trôi theo dòng nước Chẳng biết đâu cái chết đang

rình.

Dường như là viết về tôi vậy!

- Không, về con đó! - Fusaco nói. - Thế còn cá hồi khi trôi ra biển như

vậy có chết hay không?

- Chết chứ, tuy rằng cũng có những con ẩn được vào những hốc sông

sâu và sống qua mùa đông ở đó, người ta gọi chúng là "cá hồi lười".

- Vậy là có thể tôi thuộc loại "cá hồi lười" chăng?

- Còn con thì có lẽ không thể ở lâu được một chỗ. - Fusaco thốt ra.

Bà Yasuco nhìn con gái và bảo:

- Nhưng từ khi về đây với chúng ta, mày mập lên đấy, và sắc mặt cũng

khác hẳn.

- Có điều con đâu có thích mập.

- Về ở với cha mẹ thì cũng như là ẩn mình qua mùa đông ở một hốc

sông sâu vậy. - Suychi phụt ra.

- Tôi sẽ không ẩn lâu đâu. Chán lắm rồi! Tôi sẽ buông mình trôi ra biển.

- Fusaco đáp lại và thét lên: - Satoco! Không thấy là chỉ còn xương thôi
sao? Lật xới cái đĩa đủ rồi đấy!

- Ôi dào, nghe chuyện của ba tụi bây chỉ tổ làm hỏng cả món cá hồi thôi

chứ có được gì đâu! - Bà Yasuco nói. Trên mặt bà hiện lên một vẻ rất lạ.

Fusaco cúi mặt xuống và lại tiếp tục nói. Môi chị ta run run:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.