TIẾNG RỀN CỦA NÚI - Trang 202

- Ba ạ, ba giúp con mở một cửa tiệm có được không? Nhỏ thôi, nhỏ nhất

trên thế gian này cũng được! Tiệm bán đồ mỹ phẩm hay văn phòng phẩm gì
đó. Ở một chỗ hẻo lánh cũng xong. Hoặc nếu là quán bán nước giải khát,
con cũng không phản đối.

- Chị nghĩ rằng mình có khả năng để kinh doanh buôn bán những thứ ấy

à? - Suychi hỏi với một vẻ ngạc nhiên thành thực.

- Thế tại sao tôi lại không có khả năng? Khách người ta đến uống nước

chứ đâu có uống mặt tôi? Cậu có vợ đẹp thế rồi còn thưa thốt gì lắm nữa?

- Tôi đâu có nói theo ý đó. - Suychi phân bua.

- Tất nhiên là chị Fusaco có thể xoay xở nổi với chuyện buôn bán như

thế. Người đàn bà nào cũng đều có thể. - Kikuco đột ngột lên tiếng. - Và
nếu chị mở được cửa hàng, em sẽ xin được phụ với chị.

- Vậy ư? Thế thì hay lắm đấy! - Suychi giả bộ thán phục.

Những người khác im lặng. Kikuco đỏ mặt lên đến tận mang tai.

- Thế cả nhà sẽ nói sao nếu tuần sau ta đi Sinsu chơi? Ta sẽ ngắm phong

ở đó. - Singo đề xuất.

- Cây phong hả? Ôi, tôi rất thích đấy? - Yasuco thốt lên và mắt bà sáng

long lanh.

- Cả Kikuco nữa chứ? Con nó chưa được biết quê hương của nhà ta mà.

- Singo bổ sung.

- Ôi con rất vui lòng ạ! - Kikuco đáp.

Fusaco và Suychi ngồi im lặng, mặt mày ỉu xìu.

- Thế ai sẽ ở lại coi nhà? - Bà Yasuco hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.