TIẾNG RỀN CỦA NÚI - Trang 79

Kikuco nhìn ông. Cô chờ ông nói tiếp. Sau đó cô hỏi một cách khổ sở:

- Và sao kia, ba? Vì Fusaco trở về ư?

- Không, Fusaco không dính dáng gì đến chuyện này cả. Ta cũng hình

dung được con sẽ vất vả thế nào với cái con quỷ sứ ấy dưới một mái nhà,
nhưng Fusaco sẽ không ở lại với chúng ta lâu đâu, kể cả khi nó ly dị với
Aikhara. Vấn đề ở đây chỉ liên quan đến việc vợ chồng con thôi. Con
không nghĩ là như thế sẽ tốt hơn cho vợ chồng con hay sao?

- Không ạ. Ba đã tốt với con như thế. Con chỉ muốn được ở gần ba.

Không hiểu ba có tưởng tượng được con thấy cô đơn thế nào khi thiếu ba
không...

- Con vỗ về ta đó thôi.

- Không mà. Ba đã chiều con nhiều. Con đã quen được chiều từ bé. Con

từ thích được sống ở gần ba.

- Ta hiểu vì sao ta lại cưng chiều con và đối với ta, con cũng là niềm an

ủi. Ta sẽ cô độc nếu các con tách ra ở riêng. Nhưng con cũng thấy Suychi
nó làm gì rồi đấy, mà ta thì chưa lần nào nói chuyện với con về vấn đề ấy
cả. Sống bên một người cha vô tích sự và bất lực như ta, có ích lợi gì hả
con? Vì thế mà ta nghĩ rằng, nếu các con sống riêng ra, có thể các con sẽ đi
đến một quyết định sáng suốt nào đó.

- Không phải như vậy đâu ba! Con vẫn hiểu là dù không nói gì nhưng

ba vẫn thông cảm với con và buồn lòng về chuyện của con. Và đó chính là
điều đã giúp con sống. - Kikuco xúc động nói, trong đôi mắt to của cô long
lanh những giọt lệ. - Nếu chúng con chỉ có hai người, con sẽ thấy sợ. Con
không hiểu con sẽ có thể chịu đựng nổi khi phải đợi chờ anh ấy hay
không... hẳn là con sẽ thấy cô đơn ghê gớm, buồn và sợ hãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.