TIẾNG SẤM DƯƠNG CHÂU - Trang 47

Khai Hùng thưa :
- Thưa cụ suốt đêm nó ngủ được yên, bây giờ vẫn chưa dậy ạ.
Cụ Thiết Hào bảo :
- Từ nay ta gọi con bằng cháu, con cứ gọi ta bằng bác, bác cháu nhà ta cũng
thân mật lắm rồi. Cháu có thấy Yến Nhi luyện võ đấy chứ ?
Khải Hùng đáp :
- Thưa có. Thực là vô cùng đẹp mắt. Cháu chỉ mong sao từ nay được bác
cho cháu theo Yến Nhi luyện tập.
Cụ Thiết Hào nói :
- Trông hình vóc và khí sắc của cháu rất tốt. Theo đuổi nghề nầy có thể
thành công. Chắc anh bạn Thiên Hộ của ta khi đưa cháu đến đây cũng
nhắm vào lẽ ấy.
Khải Hùng nhớ lại khi ra đi cụ Thiên Hộ không hề nói gì về Trịnh Thiết
Hào là tay võ nghệ và suốt thời gian ở gần bên cụ Thiên Hộ. Khải Hùng
chưa từng nghe nhắc đến những tay võ hiệp hoặc tỏ ra cụ có tài nghệ gì
khác ngoài cái lòng tốt và sự khôn khéo trong cách đối xử. Cụ cũng không
khuyên Khải Hùng về bến Hồi Giang mà chỉ vẽ ra trước mắt hai con
đường, để tùy cho nó lựa chọn. Càng nghĩ nó càng thấy hành động của cụ
Thiên Hộ thực là khó hiểu nhưng không dám trình bày sự thực về sự chọn
đường của mình cho cụ Thiết Hào được rõ, ngại rằng sẽ vì thế mà bớt sốt
sắng đối với mình chăng.
Bỗng cụ Thiết Hào hỏi :
- Cụ Thiên Hộ có nói gì về ta với cháu không ?
Khải Hùng đáp :
- Thưa không.
Cụ Thiết Hào lại hỏi :
- Thế cũng không hề nhắc đến những chuyện gì về ngày xưa chứ ?
Khải Hùng thưa :
- Vẫn không ạ.
Cụ Thiết Hào ra vẻ suy nghĩ rồi nói :
- Để ta sẽ nói qua cho cháu rõ ít nhiều về ta và cụ Thiên Hộ, dù cho cháu
còn nhỏ quá không sao hiểu hết việc đời. Tuy vậy đã quyết dạy bảo cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.