TIẾNG THÉT CÂM LẶNG - Trang 207

“Sáng mai, đầu tiên tôi sẽ bắt đầu khai quật khu vực thứ ba. Chúng tôi

còn chưa đánh dấu nữa. Chúng tôi không muốn cho đám kền kền lợi thế,”
Cerys nói, ám chỉ báo chí. “Chúng ta vẫn chưa biết chắc chắn liệu sự bất
thường thứ ba có phải là một thi thể khác.”

Kim cảm thấy sự chắc chắn đó trong dạ dày mình.
“Báo chí đang theo sát từng động thái của chúng ta nên tôi đã bảo mọi

người hoàn thành việc quét và sau đó đóng gói máy mang đi và tránh xa
các khu vực được chú ý để họ không nghi ngờ.”

“Sao cô biết được chính xác nơi để đào nếu cô chưa đánh dấu nó?” Kim

hỏi.

“Tôi đã đo bước chân từ mép lều tới đó. Hãy tin tôi, tôi sẽ biết.”
Kim tin tưởng cô ấy.
“Tin tốt là khu này có thể được đóng cửa vào ngày mai. Tôi chỉ cần

thông báo chính thức và có thể dỡ bỏ cái lều đầu tiên rồi.”

“Còn điều gì hay ho không?”
“Một vài mẩu vải, tất cả đã được dán nhãn, đóng gói và gửi tới phòng thí

nghiệm. Có thể giúp nhận dạng.”

Sau cuộc gặp với Nicola, Kim đoán nó sẽ chỉ là một trong ba sự lựa

chọn.

“Còn gì nữa không?”
Cerys lắc đầu và quay đi.
Kim đánh giá cao sự kiên trì của người phụ nữ này. Cô hiểu nỗ lực của

mình xuất phát từ cái gì đó khác ngoài sự cần thiết phải giải quyết vụ án
này. Cô đã cố thuyết phục chính mình rằng chuyện đó chẳng có gì khác
biệt, nhưng nó đã có. Cô hiểu nỗi đau quá khứ của những cô gái này.
Không ai trong số họ đột nhiên một ngày tỉnh dậy và chọn ngay hướng đi
đã được định sẵn. Lối cư xử của họ cũng chẳng thể biết được bắt nguồn từ
ngày tháng năm cụ thể nào. Đó là một cuộc hành trình lên xuống đều đặn
cho đến khi hoàn cảnh cuối cùng cũng dập tắt hi vọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.