TIẾNG THÉT CÂM LẶNG - Trang 321

Cô đã nhìn thấy sự nghi ngờ vụt qua trên mặt Victor khi tiếng còi báo

động to hơn. Cô biết cô sẽ không còn cơ hội sống sót. Rất nhanh thôi hắn
sẽ chuyển con dao đó sang cô và chôn cô trong ngôi mộ cũ từng dành cho
một trong những nạn nhân của hắn.

Cô phải khiến hắn hoảng loạn và làm điều gì đó ngu ngốc.
Tiếng còi càng to hơn và Kim đã có một ý tưởng.
“Nhưng có một điều quan trọng ông đã quên, Victor ạ.” Cô mỉm cười

rạng rỡ. “Và nó sẽ khiến mọi việc ông làm bị lật ngược.”

Khi Victor nghiêng người về phía cô để nghe tiếng còi báo động,

William rên rỉ và nằm ngửa ra.

Cô nhìn thấy dây báo khẩn cấp của Lucy đeo trên cổ anh. Hoá ra anh

không chỉ đè lên ngực mình mà còn đè lên nút bấm nữa.

Những tiếng còi càng lớn hơn. Tay và chân cô vẫn bị buộc vào nhau.
“Chính xác thì ta đã quên điều gì, Thanh tra?”
Mặt hắn đang ở ngay cạnh mặt cô. Hắn chắc chắn đã biết được tiếng còi

báo động không dành cho họ và hắn muốn biết mình đã để lại dấu vết gì để
còn che giấu nốt.

Dù bị buộc chặt, giờ Kim vẫn biết mình đang có lợi thế.
“Ông đã nói cho tôi biết cách dùng cái đầu của mình.”
Kim ngửa đầu về phía sau, rồi lao tới trước, thật mạnh. Trán cô đập vào

sống mũi hắn. Đầu cô quay mòng mòng và trong một giây cô đã không
chắc liệu tiếng xương vỡ đó là từ cô hay từ hắn.

Tiếng thét đau đớn phát ra từ miệng Wilks cho cô biết đó chắc chắn là từ

hắn rồi.

Theo bản năng, hắn đưa tay lên mặt, trong lúc đó con dao rơi xuống cách

bàn tay bị trói của cô khoảng mười lăm cen-ti-mét. Hắn chuếnh choáng và
cô vặn vẹo tiến về phía con dao.

“Đồ khốn chó chết,” hắn hét lên, lảo đảo bước quanh phòng.
Khi hai bàn tay bị trói của cô đã cầm được cán dao, Victor dường như

mới nhận ra là hắn đã không còn cầm dao nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.