TIẾNG THÉT CÂM LẶNG - Trang 84

“Sếp không sao chứ?” Bryant hỏi.
“Có gì mà sao?” Cô ngắt lời.
“Chà, cô biết đấy…”
“Không, tôi không biết và nếu anh cảm thấy cần phải đặt câu hỏi về khả

năng của tôi, hãy hỏi sếp tôi.”

“Thưa sếp, tôi sẽ không bao giờ làm điều đó. Đó là một câu hỏi vì lo

lắng thôi.”

“Tôi ổn, giờ cứ để kệ đi.”
Cô không bao giờ nói chuyện về quá khứ của mình nhưng Bryant biết cô

đã có thời gian ở trong hệ thống trại trẻ. Anh không biết những gì đã xảy ra
với cô ở đó. Anh biết cô có một người mẹ bị chứng rối loạn tinh thần hoang
tưởng. Nhưng anh không biết hậu quả của chuyện đó. Anh biết cô từng có
một người anh sinh đôi nhưng anh không biết sao cậu ta lại chết. Chỉ có
một người biết tất cả những gì xảy ra trong quá khứ của cô và cô chắc chắn
rồi vẫn sẽ mãi như vậy.

Điện thoại trong túi cô đổ chuông. Là Woody.
“Thưa ngài,” cô nghe máy, tràn đầy hi vọng.
“Đợi thêm đi, Stone. Tôi chỉ kiểm tra xem cô có nhớ những gì chúng ta

đã nói.”

“Đương nhiên rồi, thưa ngài.”
“Bởi vì nếu cô hành động ngược lại chỉ thị của tôi…”
“Thưa ngài, làm ơn, ông có có thể tin tưởng tôi.”
Bryant lắc đầu.
“Nếu trong vài giờ tới, tôi vẫn không được cấp phép thì hãy bảo Giáo sư

Milton dừng lại và cảm ơn ông ta đã dành thời gian.”

“Vâng, thưa ông,” cô nói. Cảm ơn Chúa, ông ta không biết gì về chuyện

Tiến sĩ Matthews.

“Tôi biết phải đứng xung quanh mà không làm gì rất bực bội nhưng

chúng ta phải tuân thủ quy trình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.